“Được, tôi đồng ý chung một phòng, nhưng anh không được đụng vào tôi!”
“…”
“Đây là chuyện quan trọng nhất!”
“Được, anh đồng ý.”
“Điều thứ ba… Chờ tôi trả hết tiền cho anh, mong anh thả tôi đi.”
Thẩm Chi Niên hơi nhíu mày lại, nhìn cô, thật lâu sau, anh mới nhàn nhạt trả lời bằng từ “Được”.
“Tôi đây…”
“Hợp đồng từ hôm nay trở đi có hiệu lực.”
Cô đang muốn hỏi khi nào bắt đầu, Thẩm Chi Niên liền nói thẳng ra.
Trương Sơ Tâm gắt gao cau mày, “Hôm nay bắt đầu? Không được, cái gì tôi cũng chưa dọn dẹp hết.”
“Ngày mai anh sẽ phái người đi giúp em dọn đồ, vậy nên… hôm nay em ở đây luôn đi.”
“Nhưng hôm nay tôi không ở lại được, đồ dùng cá nhân của tôi đều không có mang theo, còn có đồ ngủ…”
“Đồ ngủ mặc của anh.”
“Đồ dùng cá nhân của tôi…”
“Mua!” Thẩm Chi Niên đột nhiên đặt chén xuống, cất bước đi đến chỗ cô.
“Gần đây có siêu thị, em thiếu cái gì cứ mua một lần về.” Anh nắm chặt lấy tay cô, kéo đi ra ngoài.
Trương Sơ Tâm bị anh nắm tay, một đường đi thẳng ra khỏi tiểu khu.
Tới cửa siêu thị, Trương Sơ Tâm rút tay lại, bước nhanh vào bên trong.
Thẩm Chi Niên nhìn bóng dáng cô, ánh mắt phức tạp.
Trương Sơ Tâm đứng ở trong siêu thị nhìn xung quanh, Thẩm Chi Niên đi tới bên cạnh cô, nhìn cái rổ trống không trong tay cô, mặt nhăn nhăn lại, “Không biết mua gì sao?”
“Biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-nhu-the/2353168/chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.