Dưới đêm lạnh mười độ.
Trương Sơ Tâm bọc áo lông vũ thật dày, đứng ở sân thể dục chờ diễn. Lần này, cô chờ từ mười giờ sáng đến tận khuya, trang điểm lại nhiều lần vẫn chưa thấy đạo diễn có động tĩnh gì. Đại Lãnh vào ban đêm thật sự lạnh chịu không nỗi, nhưng cô muốn tìm một nơi để sưởi ấm cũng không có.
Bởi vì phải quay chụp ngoại cảnh, mà cô không có đủ tiền để mua một chiếc xe.
Người quản lý của nàng, Tống Hi tìm mua nước ấm ở quầy bán quà vặt gần đó, đưa tới cho Trương Sơ Tâm, đau lòng nói:
“Uống đi, cơ thể em không tốt, đừng để bị cảm.”
“Cảm ơn chị nha, Hi Hi.” Trương Sơ Tâm nhận ly nước, vô cùng ấm tay, giương mắt nhìn Tống Hi, lại thấy cô cau mày, nhìn hai diễn viên chính cách đó không xa.
“Cảnh hôn này, bọn họ diễn bao lâu rồi?” Tống Hi nhìn chằm chằm hai người đang ôm ôm hôn hôn kia, không thể tin hỏi.
“Vâng, gần ba giờ thì phải.”
“…”
“Mẹ nó!” Tống Hi không nhịn được mà chửi thề một câu, “Có cần lộ liễu như vậy không? Mẹ nó thật muốn chọc tức người khác mà!”
Trương Sơ Tâm bị cô doạ sợ, vội vàng che miệng Tống Hi lại, “Chị nhỏ giọng một chút, nếu như người khác nghe thấy thì chúng ta đừng mong lăn lộn ở đây nữa!”
Tống Hi tức đến dậm chân, “Không được! Chị phải hỏi đạo diễn, không thể cứ như vậy được! Chúng ta đã ở nơi này một ngày rồi! Diễn hay không diễn cần phải nói một lời!” Nói xong, nổi giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-nhu-the/2353145/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.