Đèn xe bổ xuyên màn mưa, chiếu sáng một đoạn đường ngắn phía trước.
Sở Tinh Hà hơi mắc bệnh sạch sẽ nên luôn câu nệ và có chút ghét bỏ khi ở trên xe của người khác, thường thì sẽ không ngủ.
Nhưng ngày hôm nay cậu lăn qua lộn lại từ sớm đến tối, thực sự mệt mỏi. Thêm vào đó, Nam Dã lái xe rất êm nên cậu cũng vô thức mà tựa vào cửa kính ngủ gà ngủ gật.
Khi tỉnh lại, xe đã dừng trước cổng biệt thự Lãng Nguyệt Loan.
* Đoạn này hơi mẫu thuẫn với nội dung ở chướng trước. Lúc STH mời ND làm tài xế thì xe đã tới trước cổng biệt thự mà trong chương này lại viết theo ý hai người chốt deal xong, đi thêm một đoạn đủ dài để STH ngủ gật rồi mới tới cổng biệt thự. Có lẽ tác giả nhầm.
Bên ngoài, mưa đã tạnh từ bao giờ.
Sở Tinh Hà cảm giác mình ngủ chưa lâu lắm, dường như chỉ thoáng chợp mắt một lát đã tỉnh. Nhưng mặt đất vốn nên ẩm ướt bên ngoài lúc này lại có dấu hiệu khô ráo.
Cậu giật mình, nhận ra có lẽ mình vừa đánh một giấc không ngắn.
"Tỉnh rồi à?" Trong bóng đêm, Nam Dã thấp giọng mở miệng. Lời nói không hề có ý trách cứ nào.
Sở Tinh Hà quay đầu nhìn anh, xoa mặt nói: "Xin lỗi nhé, bất cẩn ngủ quên mất, làm trễ giờ tan làm của anh."
Nam Dã không nhìn cậu, mặt mày vô cảm nhẹ giọng đáp: "Không sao. Tiền xe là 35, cậu trả bằng gì?"
Sở Tinh Hà:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701655/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.