Vừa vặn đang là giờ ăn trưa, quán sủi cảo chật kín người.
Xung quanh huyên náo ồn ào. Giữa trưa mà cũng có người bia rượu say sưa, chỉ vào người lạ bàn bên lớn giọng quát: "Nhìn gì?"
Mấy lần Nam Dã định mở miệng đề cập chuyện lương lậu nhưng rốt cuộc vẫn thấy hoàn cảnh này không quá thích hợp để bàn chính sự, thế là đành từ bỏ.
Sở Tinh Hà thấy anh liên tục muốn nói lại thôi, chủ động hỏi: "Nam Dã, có phải anh có chuyện muốn nói với tôi không?"
Nam Dã lại đang nghĩ tới một chuyện khác.
Anh cúi đầu lấy từ trong túi áo một chiếc đồng hồ, cách bàn ăn đưa tới trước mặt Sở Tinh Hà, "Hôm qua tôi nhặt được trên xe taxi. Là đồng hồ của cậu à?"
Sở Tinh Hà nhướng mày, "Cả một ngày anh chở biết bao hành khách, sao biết là của tôi?"
Nam Dã nói: "Tôi không am hiểu về đồng hồ nhưng chiếc đồng hồ này trông có vẻ đắt."
Không chỉ là đắt, mà là vô cùng đắt.
Mẫu đồng hồ cầu vồng ba mặt chế tác thủ công phiên bản giới hạn toàn cầu, một chiếc có giá hơn ngàn vạn, hơn nữa có tiền cũng chưa chắc đã mua được.
Hôm qua Sở Tinh Hà loạn quá, chiếc đồng hồ quý giá như vậy bị rơi mất cũng chưa phát hiện.
Có điều dù mất thật thì đối với cậu chủ Sở cũng chẳng phải chuyện gì to tát.
Cậu sở hữu rất nhiều đồng hồ, vốn cũng không cảm thấy chiếc này có gì đặc biệt, thậm chí còn thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701646/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.