Sở Tinh Hà kéo ghế ngồi bên giường bệnh của Nam Đường.
Cậu trò chuyện với Nam Đường nhưng trong đầu lại không ngừng tua lại tiếng "anh Tinh Hà" mà Nam Dã vừa nói.
Càng nghĩ tim càng đập loạn nhịp, hai tai cũng hơi nóng lên.
Nam Dã cũng kê ghế tới nhưng chưa kịp ngồi xuống đã bị Nam Đường gọi lại.
"Anh, anh giúp em chuyện này nhá." Nam Đường kéo dài âm cuối, vừa như đang làm nũng lại vừa có ý nhờ cậy.
Nam Dã nhướng mày, "Chuyện gì?"
Nam Đường nói: "Em hơi khát. Anh xuống tầng mua đồ uống cho em nhé?"
Sở Tinh Hà muốn biểu hiện bản thân trước mặt em gái nên chủ động nói: "Để anh đi cho. Em và anh trai ngồi nói chuyện đi."
Nam Đường không hề nghĩ ngợi túm chặt lấy cổ tay Sở Tinh Hà, "Đừng đừng đừng, anh Tinh Hà, anh cũng khát mà! Cứ để anh em đi, hai chúng mình nói chuyện tiếp."
Sao Nam Dã không biết chút tâm tư nhỏ của Nam Đường chứ. Anh cười nói: "Buông ra đi, đừng có kéo anh Tinh Hà của em nữa. Anh xuống mua đồ cho hai người."
Nam Đường lập tức nghe lời buông Sở Tinh Hà ra, nói với Nam Dã: "Cảm ơn anh trai!"
Sở Tinh Hà cũng nhân cơ hội quay đầu nói một tiếng "Cảm ơn anh trai." với Nam Dã.
Cơ thể Nam Dã bỗng dừng sững lại, rũ mắt liếc Sở Tinh Hà một cái, thấp giọng nói: "Đừng gọi bừa."
Sở Tinh Hà cố tình đáp: "Dạ, anh trai."
Nam Dã bị cậu làm cho tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701622/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.