Một ngày nọ khi đang ăn tối ở nhà, Nam Đường cắn đũa hỏi Nam Dã đang ngồi ở phía đối diện: "Anh, anh định trả lời anh Tinh Hà thế nào?"
Lúc ấy Nam Dã đang cân nhắc sau khi kỳ hạn ba tháng kết thúc thì nên từ chức hay nên tiếp tục làm tài xế cho Sở Tinh Hà.
Nghe tiếng Nam Đường, anh giật mình lấy lại tinh thần: "Gì cơ?"
Nam Đường tay chống cằm, mang theo chút trách cứ nói: "Anh Tinh Hà theo đuổi anh lâu như vậy rồi. Anh không cự tuyệt cũng không đồng ý, cứ thả thính người ta như vậy đâu có được?"
Nam Dã trầm mặc một lát rồi mới nói: "Em còn nhỏ, đừng quan tâm những chuyện như thế này."
Nam Đường không nhịn được mà trợn trắng mắt nhìn anh, "Vâng vâng vâng, em còn quá nhỏ, căn bản là không hiểu người ta có ý gì khi tặng anh hoa hồng đỏ, cũng không biết mấy chữ" em thích anh "kia có liên quan gì tới chuyện yêu đương."
Nam Dã: "..."
Nhờ ơn Nam Đường, đêm đó, Nam Dã hiếm khi bị mất ngủ.
Trong bóng tối, anh trằn trọc nằm trên giường, tâm trí hiện lên từng hình ảnh một. Mỗi một khung cảnh đều có liên quan tới Sở Tinh Hà.
Anh vừa nhớ lại vừa đặt tay lên ngực tự hỏi một cách nghiêm túc, rốt cuộc mình có ý gì với Sở Tinh Hà hay không.
Sao có thể không có ý gì chứ?
Nam Dã lừa được người khác nhưng không cần thiết phải lừa dối chính mình.
Trên thực tế, anh mới là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-em-chut-di/2701609/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.