Trên đường trở về Sở Phỉ thấy hai người trầm mặc không nói một lời, kết hợp với biểu hiện kỳ lạ sau khi biết Đường Đề tới, cô ấy lo lắng hỏi: "Có chuyện gì vậy, chẳng lẽ người phụ nữ kia rất phiền phức?"
Tô Nghê nhẹ nhàng lắc đầu, rồi lại gật đầu. "Lần trước chúng ta tung video lên mạng khiến Đường Đề thanh bại danh liệt. Sau này cô ta đã cảnh cáo Dịch Trạch Viễn rằng sẽ không bỏ qua tôi."
Nói đến đây, Tô Nghê thở dài một hơi. "Nếu người bị nhắm tới là tôi vậy thì không đáng sợ, chỉ sợ cô ta sẽ tìm mọi cách làm loạn trong hôn lễ, đến lúc đó lỡ khiến người vô tội chịu liên lụy thì khổ."
"Cũng phải." Sở Phỉ ngưng thần nghĩ, như suy tư gì đó: "Chó nóng nảy sẽ nhảy tường. Đừng nhìn người phụ nữ kia ngày thường đoan trang ưu nhã, đến khi bị dồn vào bước đường cùng không chừng sẽ làm ra nhiều chuyện điên rồ."
Dịch Trạch Viễn lòng sinh xúc động nhìn Sở Phỉ. "...Ví dụ như?"
Sở Phỉ nhẹ nhàng nhấp môi, chớp chớp mắt ra vẻ thần bí: "Ví dụ như."
Cô ấy đếm đầu ngón tay: "Vác súng bước vào hôn trường thấy người liền xử. Hoặc là gắn thuốc nổ trên người, vừa nhìn thấy tôi và Vi Vi thì ôm lấy không bỏ, hoặc...bí mật cầm theo chai hạc đỉnh hồng cho vào rượu giao bôi của hai người."
Dịch Trạch Viễn trợn mắt há hốc mồm, sâu kín hỏi: "Phụ nữ mấy người đều đáng sợ như vậy..."
Tô Nghê kìm nén khóe môi muốn nhếch lên, cố ý hù dọa anh:
"Chẳng lẽ anh chưa nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-dang-ve-hung-du-cua-em/1800744/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.