Trước sự yêu cầu mạnh mẽ của Tô Nghê, cuối cùng Sở Phỉ được chọn đảm nhiệm vai trò người mẫu cho BST lần này.
Ngày tới thử kính Sở Phỉ mặc chiếc váy POLO màu trắng, phù hợp với phong cách thể thao của nhãn hiệu. Sau khi cô ấy gỡ bỏ lớp trang điểm đầy quyến rũ của buổi tối thì hiện ra khuôn mặt trẻ thơ, đôi mắt to mang theo loại cảm giác sạch sẽ và thuần khuyết. Nếu không phải người thân thiết, có lẽ sẽ khó lòng phân biệt được người lúc tối và người bây giờ là cùng một người.
Ngoại trừ Tô Nghê và Dịch Trạch Viễn thì không có một ai biết xuất thân của cô ấy.
Nhưng vì để đảm bảo an toàn Dịch Trạch Viễn vẫn cho người làm lại thân phận cho Sở Phỉ, nghệ danh sửa thành —— Sở Giai Ninh.
Ở phòng hóa trang, Sở Phỉ được đánh một lớp trang điểm nhẹ nhàng, trong lúc nhà tạo mẫu đang làm tóc cô ấy nhướn mày, hỏi Tô Nghê: "Vi Vi, cô biết rõ tôi có ý với anh ta, làm thế này cô không sợ người sẽ bị tôi cướp mất hay sao?"
Cô ấy vẫn giữ thói quen gọi Tô Nghê là Vi Vi.
Tô Nghê đứng ở phía sau, ngừng vài giây rồi cúi người lại gần, từ trong gương nhìn cô ấy: "Không sợ."
Ánh mắt hai người ở trong gương giao nhau, Tô Nghê lại nhợt nhạt nói: "Cô cũng sẽ không làm vậy."
Sở Phỉ cười mà không nói.
Cô ấy nhìn thấy ngoài cửa có người đi vào, hướng Tô Nghê chớp chớp mắt đầy ý vị sâu xa.
Sau đó, không kìm được đẩy cô vào phòng thay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-dang-ve-hung-du-cua-em/1800738/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.