Chương trước
Chương sau
Trước sự yêu cầu mạnh mẽ của Tô Nghê, cuối cùng Sở Phỉ được chọn đảm nhiệm vai trò người mẫu cho BST lần này.
Ngày tới thử kính Sở Phỉ mặc chiếc váy POLO màu trắng, phù hợp với phong cách thể thao của nhãn hiệu. Sau khi cô ấy gỡ bỏ lớp trang điểm đầy quyến rũ của buổi tối thì hiện ra khuôn mặt trẻ thơ, đôi mắt to mang theo loại cảm giác sạch sẽ và thuần khuyết. Nếu không phải người thân thiết, có lẽ sẽ khó lòng phân biệt được người lúc tối và người bây giờ là cùng một người.
Ngoại trừ Tô Nghê và Dịch Trạch Viễn thì không có một ai biết xuất thân của cô ấy.
Nhưng vì để đảm bảo an toàn Dịch Trạch Viễn vẫn cho người làm lại thân phận cho Sở Phỉ, nghệ danh sửa thành —— Sở Giai Ninh.
Ở phòng hóa trang, Sở Phỉ được đánh một lớp trang điểm nhẹ nhàng, trong lúc nhà tạo mẫu đang làm tóc cô ấy nhướn mày, hỏi Tô Nghê: "Vi Vi, cô biết rõ tôi có ý với anh ta, làm thế này cô không sợ người sẽ bị tôi cướp mất hay sao?"
Cô ấy vẫn giữ thói quen gọi Tô Nghê là Vi Vi.
Tô Nghê đứng ở phía sau, ngừng vài giây rồi cúi người lại gần, từ trong gương nhìn cô ấy: "Không sợ."
Ánh mắt hai người ở trong gương giao nhau, Tô Nghê lại nhợt nhạt nói: "Cô cũng sẽ không làm vậy."
Sở Phỉ cười mà không nói.
Cô ấy nhìn thấy ngoài cửa có người đi vào, hướng Tô Nghê chớp chớp mắt đầy ý vị sâu xa.
Sau đó, không kìm được đẩy cô vào phòng thay quần áo.
Dịch Trạch Viễn nghe nói Tô Nghê ở phòng hóa trang, mở họp xong liền tới đây tìm cô.
Bước vào trong anh chỉ nhìn thấy một mình Sở Phỉ ngồi trước gương.
Đối với cô ấy Dịch Trạch Viễn vẫn có điểm xấu hổ, đặc biệt là lần gặp mặt đầu tiên ở spa Big Rich Sở Phỉ từng ám chỉ nguyện ý miễn phí bồi anh cả đêm, sau này cơ duyên xảo hợp lại gặp nhau ở câu lạc bộ đêm...
Cho nên, vừa thấy cô Dịch Trạch Viễn lập tức nổi da gà.
Không thấy được Tô Nghê anh nhanh chóng xoay rời đi, đúng lúc này Sở Phỉ ở phía sau cất tiếng gọi anh.
"Dịch tổng."
Cô uyển chuyển nhẹ nhàng đi tới, trên ngón tay thon dài kẹp một điếu thuốc lá nữ, thanh mị như tơ: "Mượn chút lửa."
Dịch Trạch Viễn không nghiêng đầu lấy một chút: "Không có."
Sở Phỉ: "Anh không hút thuốc?"
"Không liên quan tới cô." Dịch Trạch Viễn lạnh như băng, mặt vô biểu tình: "Còn có, phòng hóa trang cấm hút thuốc."
Sở Phỉ nhẹ nhàng cười, vòng đến trước mặt anh: "Anh cứ như vậy đối với người mẫu quảng cáo cho sản phẩm mới của mình?"
Từng ngón tay tinh tế, màu đỏ trên đầu ngón tay đã được làm sạch, thay vào đó là màu sắc thanh thuần trong suốt. Khóe miệng cô ấy giơ lên, mang theo hương vị câu dẫn, ngón trỏ chậm rãi vươn tới gần Dịch Trạch Viễn rồi hướng tới chỗ ngực của anh.
Người đàn ông bất động thanh sắc lùi ra sau hai bước, khẩu khí cảnh cáo: "Nếu cô cứ tiếp tục như vậy thì xin mời mau chóng rời khỏi đây."
Sở Phỉ bình tĩnh nhìn anh, qua một lúc thì cười ra tiếng.
"Dịch tổng đang nghĩ gì vậy, tôi chỉ muốn nhắc nhở cà vạt của anh bẩn rồi."
Dịch Trạch Viễn ngẩn ra, cúi đầu xem, trên cà vạt không biết từ khi nào dính phải vết bẩn màu đen.
Anh tĩnh tĩnh, muốn nói gì đó nhưng rồi cảm thấy giống như không có gì cần thiết.
Kế tiếp, anh không rên một tiếng cất bước rời khỏi phòng hóa trang.
Nhìn bóng dáng rời đi của anh đáy mắt Sở Phỉ nhanh chóng xẹt qua một tia mất mát, nhưng khi xoay người lại cô vẫn là cô gái tươi đẹp như ánh nắng mặt trời.
Cô ấy kéo Tô Nghê ra khỏi phòng thay quần áo.
"Thử qua, rất có định lực."
Tô Nghê cười cô ấy: "Vốn dĩ cô đang làm điều thừa."
Cô nhấp nhấp môi: "Tôi tin tưởng anh ấy."
Dừng một lát cô lại nhẹ giọng nói: "Cũng tin tưởng cô."
Sở Phỉ nhìn cô, ánh mắt rung động mang theo kiên định và cảm kích, giây lát sau cô ấy gật gật đầu: "Cảm ơn cô, Vi Vi."
"Tôi nhất định sẽ tận lực."
Sau khi quay xong quảng cáo, YIS đã công khai tin tức liên quan tới BST Nghê Thường lên Weibo và trang web chính thức.
Nhờ sự kiện công khai bạn gái lần trước BST mới của YIS vẫn luôn được chú ý, sớm đã kiếm đủ đề tài, nhiệt độ cùng với sự chú ý của cư dân mạng, vì vậy khi công bố tin tức trên Weibo, #YIS SPORT Nghê Thường hệ liệt lập tức lên hot search.
Điều khiến cho fans trong và ngoài giới bất ngờ chính là giá cả rất phải chăng, một YIS từ trước tới nay chỉ đi theo con đường cao cấp, thế nhưng cũng có một lần đi theo con đường bình dân. Những thiết kế trong BST Nghê Thường không chỉ kết hợp các yếu tố giới trẻ hiện nay rất yêu thích, mà giá cả cũng rất bình dân, cho nên truyền thông dự tính YIS sẽ mang đến một cơn sốt mới.
Sau khi Dịch Trạch Viễn phân tích số liệu, thừa dịp tình hình trước mắt rất tốt anh đã đưa ra hai quyết định.
Thứ nhất, một số kiểu dáng sẽ được sửa làm bản giới hạn, tối đa hóa giá trị nhãn hiệu.
Thứ hai, đẩy Tô Nghê từ phía sau màn lên trước sân khấu.
Anh muốn để người phụ nữ của mình đứng được cao hơn, đi được xa hơn.
Cho nên, rèn sắt phải rèn khi còn nóng. Dịch Trạch Viễn tính toán ngày tổ chức buổi quảng bá BST Nghê Thường, ở quảng trường Mix thành phố A anh sẽ tung sản phẩm ra thị trường.
Đồng thời để Tô Nghê cùng Sở Phỉ lên đài.
BST mới, gương mặt mới.
Rất nhanh ngày diễn ra sự kiện sẽ tới.
Vì giai đoạn trước đã tạo nhiệt trên Weibo, cộng thêm nhiều phương thức tuyên truyền của công ty tạo thế, ngày ra mắt BST Nghê Thường chỉ định tổ chức một nơi duy nhất là quảng trường MIX, từ 1 giờ sáng đã bắt đầu sôi nổi.
Tô Nghê cùng Sở Phỉ đều mặc kiểu dáng trong BST, tự mình làm đại ngôn cho nhãn hiệu.
Lần đầu tiên tham dự sự kiện quảng bá, Tô Nghê thân là nhà thiết kế, nghe nói ở hiện trường có thể gặp mặt fans nhãn hiệu, một tờ giấy trắng như cô khó tránh khỏi khẩn trương.
Ở hậu đài, trong lòng bàn tay Tô Nghê thấm đầy mồ hôi, có chút không thể tin được: "Không thể nào, nhanh như vậy em sẽ có fans?"
Dịch Trạch Viễn giữ khe hở ở cửa, mơ hồ có thể nhìn thấy biển người tấp nập trong trung tâm thương mại.
Anh hướng ra bên ngoài hất cằm. "Kia đều là tới vì đồ em thiết kế, thử nói xem có phải fans của em hay không?"
Tô Nghê liếc mắt một cái, sợ tới mức lui trở về.
"...Nhiều người như vậy?"
Sở Phỉ ở bên cạnh chen vào nói: "Vi Vi, cô có thể tay không đánh mười người, trường hợp này thì sợ cái gì."
Tô Nghê:...
Cô đâu phải là người văn võ song toàn...
Đặc biệt, Dịch Trạch Viễn còn muốn cô lên đài trình bày về ý tưởng thiết kế của mình. Chuyện này đúng là điên rồi, chẳng lẽ muốn cô lên sân khấu nói: "Đây là do tôi tùy tiện vẽ ra."
Tô Nghê chưa chuẩn bị xong tâm lý, bên kia trung tâm thương mại âm nhạc đã vang lên.
Người chủ trì lớn tiếng mở màn, giữa nội sảnh chật cứng người.
Sản phẩm mới được bán chính thức vào lúc 10 giờ, tới 9 giờ 50 người chủ trì rốt cuộc cũng mời Tô Nghê và Sở Phỉ lên sân khấu.
Dịch Trạch Viễn sợ Tô Nghê lâm trận lùi bước, trong lòng suy nghĩ một phen rồi quyết định liều mạng.
Trước lúc lên sân khấu, nhân lúc Tô Nghê không chú ý anh đưa tay bá đạo ôm lấy cô cuồng hôn một hồi.
Hôn xong —— "Cố lên bảo bối!"
Sau đó nhẫn tâm đẩy cô lên sân khấu.
Tô Nghê:...
CNM.
Lần đầu tiên trong đời muốn thô bạo.
Cô mờ mịt đứng trên sân khấu, trong đầu trống rỗng.
Vừa nãy cô đã vất vả suy nghĩ ra một đống lời phát biểu rồi cẩn thận ghi nhớ, nhưng sau khi bị Dịch Trạch Viễn cuồng hôn như mưa rền gió dữ thì đã quên sạch không còn một chữ.
Người chủ trì ở bên cạnh nhiệt tình giới thiệu.
"Đây là nhà thiết kế của BST Nghê Thường, Tô Nghê tiểu thư."
"Đây là người mẫu quảng bá cho BST, Sở Giai Ninh tiểu thư."
"Vỗ tay cho mời hai vị."
Tô Nghê bị hôn đến đầu óc choáng váng, căng da đầu cùng Sở Phỉ đi ra giữa sân khấu, ánh đèn nóng cháy đánh vào đỉnh đầu của cô, phía sau màn hình lớn không ngừng xuất hiện hình ảnh những mẫu thiết kế trong BST lần này.
Cô hơi ổn định lại tinh thần, nhìn dòng người phía dưới trong lòng thầm nghĩ những người này thế nhưng đều đến vì quần áo do cô thiết kế.
Cái loại cảm giác này, vừa hưng phấn lại khẩn trương.
"Tôi biết mọi người đều rất thích BST Nghê Thường lần này, cho nên chúng tôi xin mời Tô tiểu thư vì mọi người nói vài lời về ý tưởng thiết kế." Người chủ trì đưa microphone cho Tô Nghê.
Tô Nghê nhận lấy, bản nháp trong bụng sớm đã quên đến không còn một chữ.
Dưới sân khấu tuy có người khe khẽ nói nhỏ, nhưng đại đa số vẫn mang ánh mắt chờ mong lẫn tò mò nhìn cô.
"Khụ." Tô Nghê hắng giọng.
Cô nghĩ, nếu lời hoa lệ hoàn mỹ mà mình cất công suy nghĩ đã bị quên sạch, vậy thì cứ nói theo lời trong lòng, biết đâu lại có thể gây được tiếng vang.
"Kỳ thật cũng không có gì ý tưởng gì đặc biệt, chỉ đơn thuần là thích mà thôi. Trời sinh tôi là một người thích vẽ tranh, giống như các cô gái trời sinh đều thích quần áo xinh đẹp, cho nên..." Tô Nghê nói lời phát ra từ nội tâm, ngượng ngùng cười. "Đều là thích cho phép, không có ý tưởng gì quá phức tạp, có thể được mọi người khẳng định tôi cũng rất vui."
Người chủ trì rất nhiệt tình, lập tức đi đầu vỗ tay khuấy động không khí.
"Tô tiểu thư nói quá đúng! Thích chính là bước đầu của thành công."
Có anh ta dẫn đường, giữa sân sôi nổi vỗ tay không ngừng.
Dưới sân khấu, ba hàng đầu tiên là chỗ dành cho truyền thông, bỗng nhiên có người nhấc tay:
"Tô tiểu thư, chúng tôi【 người bát quái 】 nhận được tin nóng, nói thiết kế của cô là do người khác làm thay, cá nhân cô đối với thiết kế có thể nói là dốt đặc cán mai, đối với vấn đề này cô có suy nghĩ gì không?"
Vẻ tươi cười trên mặt Tô Nghê trở nên cứng đờ, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh trở lại: "Tôi có thể bảo đảm những thiết kế này đều là bản gốc của mình."
Tầm mắt phóng viên lạc hướng về màn hình lớn phía sau.
Tô Nghê mắt thấy không thích hợp, cũng quay đầu nhìn.
Lúc này cô mới kinh ngạc phát hiện, trên màn hình lớn vốn đang phát tin quảng cáo sản phẩm mới, bỗng nhiên toàn bộ biến thành chiếu cuộc sống sinh hoạt của cô.
Đó là khi cô vừa tới bên cạnh Dịch Trạch Viễn, mỗi ngày đều mặc đồ thể thao cũ kỹ.
Một bức rồi một bức không ngừng biến hóa, duy nhất không thay đổi chính là, Tô Nghê trên ảnh chụp không hề có gu ăn mặc, thậm chí có thể nói bộ đồ thể thao cô mặc hàng ngày hơi cay mắt.
Ngay lúc đó Dịch Trạch Viễn còn đùa giỡn rằng đây là đồ thể thao dành cho bà ngoại.
Hiện giờ, toàn bộ ảnh chụp hiện ra trên màn hình lớn.
Phóng viên cầm microphone, thanh âm phá lệ vang dội xuyên thấu toàn bộ trung tâm thương mại: "Theo tôi được biết thì Tô tiểu thư có hộ khẩu ở nông thôn, hiện là bạn gái tổng tài YIS, chưa từng học qua bất cứ khóa học về chuyên ngành thiết kế. Từ ảnh chụp cũng có thể nhìn ra phẩm vị của cô là như thế nào, thử hỏi một người có gu ăn mặc như cô làm thế nào để thiết kế ra BST Nghê Thường? Nghe đồn Dịch gia đã chi tiền, xuất người nâng đỡ cô ngồi vào vị trí của Đường Đề, xin hỏi chuyện này có thật không?"
Lời này vừa ra, toàn trường ồ lên.
Tô Nghê cầm microphone trên tay không nói gì.
Tình hình trước mặt nói cho cô biết, đây là một hồi âm mưu ác ý muốn hãm hại cô.
Tuy trong lòng bình tĩnh, nhưng lần đầu tiên đối mặt với màn bức cung độc ác cô có chút lực bất tòng tâm, không biết nên đối đáp như thế nào mới là chính xác và khéo léo nhất.
Đang trong lúc tìm từ để nói, dưới sân khấu bỗng nhiên có người đàn ông ồn ào: "Các người đang chơi đùa với chúng tôi phải không? Không mua nữa!!"
Đám người vây xem bị giọng nói hấp dẫn ánh mắt, tất đều nhìn về phía anh ta.
Người đàn ông kia lại ồn ào: "Tôi là fan YIS! Nghe nói chính người phụ nữ này đã chơi ám chiêu ép Đường Đề rời đi, chính mình chó má còn không biết xấu hổ giả mạo nhà thiết kế."
Lời này nói ra, có một bộ phận là fan Đường Đề bắt đầu không kìm nén được cảm xúc.
"Ủng hộ bản gốc! Phản đối sao chép! Phản đối thuê người làm hộ!"
"Chúng tôi chỉ nhận Đường Đề."
"Từ chối Nghê Thường."
......
Người đàn ông này không biết mệt ở trong đám đông hô hào, dưới sự kích động của anh ta có một bộ phận không còn nhiệt tình như ban đầu, bắt đầu từ bỏ mua sắm.
Dịch Trạch Viễn nghe thấy câu hỏi đầu tiên của phóng viên cũng đã phát hiện điều không thích hợp, anh lập tức tìm Âu Tiểu Xuân tra xét, biết được hoạt động hôm nay căn bản không mời người nào tự xưng là【 người bát quái 】.
"Lập tức gọi bảo vệ trung tâm đuổi người gây sự ra ngoài."
"Còn có, thông báo với tạp chí người bát quái, cảnh cáo bọn họ phát biểu cẩn thận, nếu không chúng ta sẽ giữ lại bằng chứng truy cứu tội phỉ báng."
Dịch Trạch Viễn ở dưới đài không ngừng đưa ra chỉ thị, nhưng chuyện xảy ra bất ngờ, rất nhiều việc không kịp sắp xếp cũng đã phát sinh.
Anh làm CEO công ty, hiện tại xúc động chạy lên kia không chỉ gây bất lợi cho nhãn hiệu, mà càng tạo cơ hội cho người mang theo rắp tâm, nói anh bao che vị hôn thê, như vậy sẽ ảnh hưởng tới sự phát triển của Tô Nghê sau này. Cho nên, Dịch Trạch Viễn chỉ có thể ở hậu đài sốt ruột quan sát hướng đi, cũng thông báo người chủ trì lập tức kết thúc hoạt động.
Nhưng không bao lâu sau, bên ngoài bỗng nhiên truyền đến tiếng thét chói tai của đám người.
Ngay sau đó là từng trận âm thanh đánh đập bén nhọn, chói tai.
Dịch Trạch Viễn rốt cuộc nhịn không được, kéo mành vọt lên, vừa đứng yên ở một góc sân khấu thì thấy được một màn khiến anh kinh ngạc——
Dưới đài đám người vây kín nay đã tản ra, ở giữa có một khoảng trống lớn, bên trong đứng hai người.
Sở Phỉ trong tay cầm nửa chai rượu, trên đầu người đàn ông trước mặt cô có mảnh vỡ thủy tinh, thái dương thấm máu tươi, máu và rượu hòa quyện với nhau chậm rãi chảy xuống mặt.
Sở Phỉ ánh mắt cực không kiên nhẫn, thậm chí có chút hung ác. Cô ấy nắm lấy cổ áo người đàn ông: "Là ai mẹ nó phái anh tới quấy rối?"
......
Ngày hôm sau, tin tức đầu đề các trang truyền thông——【 Người thiết kế YIS SPORT Nghê Thường hệ liệt thuê người làm hộ, người mẫu đại diện ở hiện trường thô bạo đánh người. 】
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.