Dịch Trạch Viễn lấy bản thảo do Tô Nghê tùy ý vẽ lặng lẽ làm thành quần áo, sau khi mặc thử hiệu quả rất đáng kinh ngạc.
Bộ đồ thể thao cũ kỹ, bảo thủ lúc trước, sau khi được cô tăng thêm vô số ý tưởng mới lạ đã trở nên linh động. Ngoài việc vẫn giữ được tính mềm mại, thoải mái cần có của đồ thể thao thì còn tăng thêm yếu tố thời thượng mà giới trẻ yêu tha thiết.
Tô Nghê trố mắt nhìn tác phẩm của mình, trong lúc nhất thời hơi sững sờ.
"Này...là em vẽ...?"
"Đương nhiên." Dịch Trạch Viễn ôm cô, cảm giác mình vừa khai quật được một khối ngọc thô bên cạnh, cao hứng cực kỳ.
Nghĩ nghĩ, anh nói tiếp: "Có một số chi tiết vẫn phải bảo Tiểu Phương trau chuốt thêm, dù sao em cũng không phải xuất thân chính quy. Nhưng không sao hết, anh đã quyết định để cô ấy chỉ dạy em nhiều hơn, rồi mau chóng xuống núi."
"Xuống...xuống núi?"
Làn sóng tin tức ập tới khiến Tô Nghê không thể tiếp nhận ngay lập tức, cô im lặng một hồi lâu mới hồi phục tinh thần: "Anh không lầm chứ, em chỉ tùy tiện vẽ chơi thôi."
Trên mặt Dịch Trạch Viễn treo nụ cười dịu dàng, nhỏ giọng nói:
"Trong giới nhiết kế thiên phú thì không thể giấu được, cho dù em tùy tiện vẽ thì đối với anh mà nói, chỉ một cái liếc mắt cũng đã phải kinh ngạc trước vẻ đẹp của nó."
Tô Nghê ngơ ngác nhìn anh.
Biết cô không tự tin, Dịch Trạch Viễn ôm lấy vai cô: "Tin anh, em so với Đường Đề nhất định sẽ làm tốt hơn."
Bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-dang-ve-hung-du-cua-em/1800736/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.