Cửa mở ra, Thích Thiếu Thương mím chặt môi, lòng bàn tay thấm mồ hôi.
“Thích Thiếu Thương!” người vừa đến không tiến vào trong mà chỉ đứng ngoài cửa gọi, nhận ra giọng nói này, Thích Thiếu Thương mới chậm rãi buông súng xuống, người đó đẩy cửa vào, xuất hiện trước mắt hắn.
“Là anh……” Thích Thiếu Thương thở ra, giọng nói phảng phất chút thất vọng.
Người đến là Thiết Thủ.
“Sao thế, tưởng là Cố Tích Triều?” Thiết Thủ không lộ biểu cảm gì, nhưng giọng nói hắn có sự khẳng định, quả nhiên là vậy.
“Sao, anh cho rằng đi theo tôi thì có thể bắt được Cố Tích Triều? Nếu y ngốc như vậy thì ngài Gia Cát cũng không đến mức phải giết y cho bằng được.” Thích Thiếu Thương nhướn mày, nhìn Thiết Thủ.
“Tôi thật ra cũng không ôm hy vọng gì, nhưng nếu anh đã nói sẽ chịu trách nhiệm, thì đương nhiên tôi không thể bỏ qua một đầu mối là anh.” Thiết Thủ đáp, “Thế nhưng bây giờ không tìm được Cố Tích Triều, tôi không biết anh định lấy cái gì ra chịu trách nhiệm?”
“Ít nhất, y đã tuân thủ lời hứa bỏ qua cho Thần Uy, cho nên tôi tin y.” Thích Thiếu Thương đáp, niềm tin này hắn nói ra cho Thiết Thủ nghe, nhưng cũng là nói với chính mình.
“Thật sao?” Thiết Thủ cười khinh thường, “Sao anh không cho rằng y thật ra đang định tiêu diệt chúng tôi nhưng lo không đủ nhân số mới tạm tha cho các người?”
Nghe vậy, Thích Thiếu Thương bất giác lắc đầu: “Tôi thật ra không biết toan tính, nhưng tôi biết rằng anh cài bẫy người khác, thì người ta chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-zero/436535/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.