Phó Tông Thư chưa bao giờ cho rằng mình sẽ chết, càng không cho rằng cái chết lại đến nhanh chóng đến vậy.
Thế nhưng trong bóng tối khi mà tất cả đèn đã được tắt, Phó Tông Thư mới cảm nhận sâu sắc rằng, sinh mệnh yếu ớt đến không thể chấp nhận được – dù khi còn sống người đó có bao nhiêu sức mạnh bao nhiêu quyền thế, cũng không thể chống lại một viên đạn nhỏ bé bắn vào yếu điểm của mình.
Viên đạn xuyên qua tại tiếp điểm giữa xương sống và hộp sọ, thế là cái đầu của lão nổ tung.
Chính vì thế mà lão thật xấu xí.
Hung thủ, là một kẻ vốn cũng sẽ chết rất khó coi như lão.
Thế nhưng sẽ không ai còn biết đến hắn nữa.
……………………………………
Nhờ bóng tối che giấu, Thích Thiếu Thương men theo con đường mà Cố Tích Triều đã định cho hắn, chạy thật nhanh.
Hắn không nổ súng, vì khi đó hắn quả thật đã do dự, nếu mưu đồ của Cố Tích Triều giống như hắn đã đoán – muốn Thần Uy gánh tội giết Phó Tông Thư – hắn không biết nếu bản thân nổ súng rồi, liệu có trở thành một cái xác dưới tay Cố Tích Triều hay không.
Hơn nữa, mục đích ban đầu của hắn chính là sự sinh tồn của Thần Uy, chứ không phải là mạng của Phó Tông Thư, cho nên hắn mới mạo hiểm tiếp xúc với Gia Cát, vì sự sống của Thần Uy cần có sức mạnh của Gia Cát, mà muốn kiềm chế dã tâm to lớn khó lường của Cố Tích Triều cũng cần thế lực của Gia Cát.
Hắn đột nhiên cảm thấy đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-zero/436530/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.