“Mở cửa đi, tôi có chuyện cần nói với y.” Thích Thiếu Thương im lặng một lúc, sau lên tiếng.
Cao Phong Lượng đi đến bên cạnh một bình hoa, ấn vào một cái nút bí mật, tiếp theo bức tường ngụy trang kia lập tức hiện ra một cánh cửa, mà mồ hôi lạnh cũng tuôn chảy trên trán ông.
Giữ chặt súng trong tay mình, Cao Phong Lượng quay lại nhìn Cố Tích Triều, chỉ lo rằng Cố Tích Triều sẽ lên tiếng gọi quân lính bên ngoài vào.
Cố Tích Triều về cơ bản là không quan tâm đến Cao Phong Lượng nữa, buông cánh tay cầm kiếm xuống, y nhìn Thích Thiếu Thương, cười châm biếm: “Đại ca, một khoảng thời gian không gặp……không ngờ ngươi hiện đã gia nhập hàng Thần rồi……”
“Ta cũng không ngờ, ngươi phản bội cũng thật sự dứt khoát.” Thích Thiếu Thương cười lạnh, Cố Tích Triều là chứng cứ về việc người tiến hóa rộng lượng thế nào, sự thật này đã bày ra trước mắt.
Chỉ tiếc cái gọi là tấm lòng rộng lượng này vẫn được xây dựng trên cơ sở Cố Tích Triều phục tùng bọn chúng, mà cái gọi là phục tùng này được chứng minh bằng việc Cố Tích Triều hoàn toàn phản bội người tự nhiên.
“Ta có thể gọi người bên ngoài vào đây.” Cố Tích Triều cười nói, “Bắt được ngươi đã là một công lao to lớn rồi.”
“Ta cũng sẽ lập tức giết ngươi báo thù cho những sinh mạng vô tội của ER.” Thích Thiếu Thương trả lời, “Có điều trước đó, ta muốn biết rằng thật ra ngươi có còn nhớ đến người đã sinh thành dưỡng dục ngươi hay không? Có còn nhớ đến những con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-zero/436528/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.