Edit: Nguyệt Phong + Beta: Kamiya
Thích Thiếu Thương ở một bên bày ra vẻ mặt ảo não, không còn biện pháp, nhưng Cố Tích Triều thì vẻ mặt vẫn tĩnh lặng như cũ, dường như không hề để tâm đến sắc mặt của người bên cạnh, vẫn thản nhiên chơi đùa với đóa hoa vô tâm, thần thái ôn nhu, dường như đang xuyên qua hình bóng của hoa mà ngắm nhìn một người.
Lão thiên a, người trúng độc là hắn mà, ai có thể giải thích cho ta biết cái bộ dạng bình bình thản thản như vậy là làm sao đây. Thích Thiếu Thương đã phiền lại càng phiền muộn hơn, càng vô pháp đè nén cơn tức trong lòng, cuối cùng cũng bộc phát, kéo lấy cánh tay Cố Tích Triều mà âm trầm nói: “Cố Tích Triều, ngươi thực sự muốn chờ chết sao?”
Cố Tích Triều cũng không tránh né, câu thần cười lạnh nói: “Tích Triều cũng không muốn chết, dù sao cũng đã chết qua một lần nên hiểu rất rõ. Ân oán tình cừu, vân khởi vân diệt, người đã chết rồi thì cũng chỉ còn là một mảng hư không, ngay cả một chút cũng không còn lưu lại, dù sao cũng là không cam tâm. Nhưng chẳng hay Thích đại hiệp có thể làm gì? Là kẻ nào hủy hoa, manh mối về hắn có sao? Hay là có cách chữa trị? Nếu tất cả đều không có, ta ngoài chờ đợi có thể làm gì?
Thích Thiếu Thương lặng lẽ nới lỏng tay, Cố Tích Triều nói rất đúng, hiện tại bọn họ cái gì cũng không có, cái gì cũng không biết, chỉ có thể chờ đợi đối phương manh động, bọn họ mới có thể tìm ra manh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-vong-uu/116892/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.