“Ngươi có thể giết ta.”
Lúc Cố Tích Triều nói những lời này, Thích Thiếu Thương vừa ăn sạch một bàn đầy đồ ăn, tay đang cầm tách trà Cố Tích Triều pha cho, cảm thấy vô cùng thỏa mãn, thoải mái. Trong không khí còn vương mùi thức ăn, trên bàn còn sót lại chút vết tích chưa lau,giống như Vi Phong ở ngoài tiền sảnh, Thích Thiếu thương đang tỉ tê, hiện tại thật là tốt, tháng ngày yên tĩnh, khiến cho người ta có cảm giác sánh ngang cùng trời đất, không ai lại nghĩ tới chuyện sinh li tử biệt cả đâu?
Vậy nên, khi Cố Tích Triều nói câu đó, Thích Thiếu Thương nghe được, nhưng hoàn toàn không bối rối. Hắn trừng mắt nhìn Cố Tích Triều, ngón tay tái nhợt chạm nhẹ vào chiếc chén ngọc ở trên bàn, tư thái im lặng như chưa có chuyện gì xảy ra.
Nhưng y đột nhiên đưa mắt, lúc thì mâu quang như điện, lúc thì sâu không đáy:”Chính là không cần dùng huyết nhục của ta để tế huynh đệ của ngươi đâu.”
Thích Thiếu Thương ngẩn ngơ, lập tức nói:”Ta sẽ không làm vậy.”
Cố Tích Triều thản nhiên cười:”Có lẽ ngươi sẽ không dùng máu thịt của ta để tế huynh đệ ngươi, nhưng cuối cùng ngươi vẫn muốn giết ta.”
Thích Thiếu Thương chậm rãi nói, như muốn rót từng chữ vào tai ai đó:”Không, ta sẽ không.”
Cố Tích Triều nhìn Thích Thiếu Thương, khóe miệng hơi cong lên lộ một chút trêu tức:”Ta sẽ khiến cho ngươi hối hận vì đã không giết ta. Nói cho cùng, bất luận ta làm việc gì, ngươi đều sẽ không giết ta?”
Thích Thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-va-thiet-co-mong-ly-phu-sinh/3259426/quyen-2-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.