Edit: Tiếu Tử Kì
Thời điểm ngón tay của Thích Thiếu Thương chạm được vào chỗ gấp khúc nơi đầu gối của Cố Tích Triều, hắn đột nhiên cẩm thấy cơ thể đối phương cứng đờ, kỳ thực lúc này hắn nên có đề phòng, nếu là người khác, hắn cũng sẽ phải đề phòng. Chỉ là hắn đang đối mặt với Cố Tích Triều, mà đối với Cố Tích Triều, hắn luôn thiếu sự phòng bị, cho dù bị ngàn dặm đuổi giết, nhưng hắn vẫn không có chút khôn ra, vẫn là không học được điều gì cả.
Huống chi, người này mới vừa rồi còn làm cho hắn đau lòng. Một người làm cho hắn cảm thấy đau lòng. Hắn làm thế nào mà có thể đề phòng y?
Vốn, một người đang ngủ vì uống rượu, một người uống trà đàng dần tỉnh rượu, nước sông không phạm nước giếng. Nhiều nhất là người uống trà đang nhìn chằm chằm vào người đang ngủ kia mà thôi. Tuy rằng chỉ là một bộ dạng đơn điệu, nhưng hắn tựa như có trăm ngàn lỗi lo, tâm tư trằn trọc. Từ buổi chiều cho tới hoàng hôn, từ lúc hoàng hồn cho tới lúc thắp đèn, trên mặt chợt buồn, chợt vui, âm tình bất định. Nhìn trong mắt người, chỉ sợ chỉ có duy nhất hai chữ ” Ngây ngốc. ”
Nếu đang ngủ thì tiếp tục ngủ, đang uống trà tiếp tục uống trà, cũng sẽ không có chuyện gì, ít nhất là tạm thời không xảy ra việc gì cả. Nhưng mà, người đang uống trà dần dần cảm thấy đau lòng, đối với bóng dáng của người đang ngủ kia bắt đầu thấy đau lòng.
Ngay từ đầu, Thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-va-thiet-co-mong-ly-phu-sinh/3259414/quyen-1-chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.