Edit: Tiếu Tử Kì
Cố Tích Triều nhấp một ngụm rượu, chỉ cảm thấy có chút hơi cay phả vào mặt, vì vậy liền không khỏi nhíu mày. Thích Thiếu Thương nhìn thấy biểu cảm của y như vậy liền nở nụ cười:”Ngươi uống thế này không phải là uống rượu, rõ ràng là uống trà mà, muốn uống rượu phải như vầy.” Nói xong bưng chén rượu lên một hơi uống cạn.
Cố Tích Triều trừng mắt nhìn Thích Thiếu Thương một cái:” Ngươi không cần vừa nói chuyện vừa để cằm chảy máu được không, khó coi chết đi được.”
Thích Thiếu Thương chỉ nhún vai, không hề nề hà nói:”Nó muốn chảy ta nào biện pháp gì, ngươi cứ làm như không thấy đi.”
Cố Tích Triều thấy sự vô tư của Thích Thiếu Thương liền nói:”Làm sao mà có thể vờ như không thấy được, máu cứ chảy tí tách, vạn nhất chảy xuống đồ ăn thì làm sao?”
Thích Thiếu Thương cợt nhả nói:” Cứ Ăn đi, đàng nào ăn xong đều quay lại thành máu của mình mà.”
Cố Tích Triều vừa nghe thấy liền cảm thấy da đầu run lên, toàn thân đều nổi da gà, càng nghĩ càng cảm thấy mình điên rồi, mói có thể cùng người thần kình không bình thường này cùng một chỗ ăn cơm.
“Tay.”Cố Tích Triều đột ngột nói.
Thích Thiếu Thương khó hiểu vươn tay ra.
“Mở ra.”Cố Tích Triều tiếp tục ra lệnh.
Thích Thiếu Thương tuy buồn bực nhưng vẫn cứ làm theo.
Cố Tích Triều một bên dùng ngòn cái cùng ngón trỏ nắm lòng bàn tay của Thích Thiếu Thương, nhìn chiếc cằm chảy máu của hắn.
Đầu ngón tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-va-thiet-co-mong-ly-phu-sinh/3259412/quyen-1-chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.