Edit: Tiếu Tử Kì
Beta: Tuyết Lâm
Thiết Thủ một mình trở về trúc xá, Tễ Nguyệt vừa nãy còn khóc không còn mặt mũi nào gặp y, giờ cũngquay trở lại. Hắn không hoài nghi nàng thừa cơ hội trốn, mà là tùy ý nàng ra đi. Vì hắn nhớ rõ ánh mắt của nàng khi nhìn Cố Tích Triều, ánh mắt ấy trầm tĩnh mà ôn nhu, cơ hồ tất cả mọi thứ đều dừng lại trên người y.
Đẩy cửa thư phòng ra, Thiết Thủ không khỏi nở nụ cười, chỉ thấy lúc này Cố Tích Triều đang gác tay trên đầu, đang ngủ. Người này lúc ngủ thì không có khiếm khuyết, vô cùng tinh xảo, chỉ khi ngủ mới mới giống hài từ cần được yêu thương, khiến người ta không có cách nào bỏ mặc y được. Điểm vào huyệt ngủ của Cố Tích Triều, Thiết Thủ hoàn toàn ôm lấy y, chợt nhớ tới gương mặt khóc lóc của Tễ Nguyệt, nhịn không được nói:
“Lại thêm một nữ nhân nữa nguyện ý vì ngươi mà chết, ta thật không rõ, ngươi ngoại trừ khuôn mặt ra thì còn có điểm nào tốt?”
Đôi môi cánh hoa màu san hô bán trong suốt của Cố Tích Triều hơi hơi mở ra, giống như chỉ cần cắn nhẹ cũng có thể xuất huyết. Chiếc cổ bạch ngọc thật xinh đẹp, làm người ta nhịn không được liền muốn trêu chọc y, xoa nắn cái cổ nhỏ thon dài của y.
Thiết Thủ trong lòng căng thẳng, thiếu chút nữa muốn đem Cố Tích Triều ném trên mặt đất. May mắn hắn nhanh tay lẹ chân, ôm lấy thắt lưng Cố Tích Triều, đem thân thể y áp vào lòng ngực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-va-thiet-co-mong-ly-phu-sinh/3259404/quyen-1-chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.