Edit: Tiếu Tử Kì
Beta: Tuyết Lâm
Thiết Thủ rời khỏi trúc xá, vừa đi hắn vừa cảm thấy có điểm là lạ. Hắn nhớ lại vẻ mặt lúc nhíu mày của Cố Tích Triều, hắn nhận thấy đôi tay y rất lạnh nhưng trên mặt lại bao phủ một tầng mồ hôi mỏng trên trán. Bằng trực giác của một bổ khoái, hắn cảm nhận được dường như y đang che dấu điều gì.
Khóe môi Cố Tích Triều luôn luôn có một nụ cười vô thức, ngay cả khi y nhíu mày, nụ cười này cũng tuyệt đối không thể mất đi. Sau bao lần tiếp xúc, Thiết Thủ nhận thấy được sự bí hiểm sau nụ cười của y, nhưng hắn lại không nhìn ra sự bí hiểm đó.
Nghĩ tới nghĩ lui, Thiết Thủ vẫn quyết định quay trở lại trúc xá, nhẹ nhàng gõ cửa phòng ngủ. Trong chốc lát, một thanh âm từ bên trong truyền ra: “Bộ khoái đại nhân, người đi phá vỡ giấc mộng đẹp của người khác sẽ phải xuống địa ngục đó.”
Mặc dù vẫn là thanh âm châm biếm đó, nhưng Thiết Thủ lại nghe ra được sự mơ hồ trong giọng nói của y, thế nên hắn không suy nghĩ thêm má liền đẩy cửa bước vào.
Đi đến đầu giường, chỉ thấy thân hình Cố Tích Triều co rúm lại, nằm quay mặt vào bên trong, ngón tay thon dài đặt trên ngực áo, tóc ướt sũng mồ hôi, dính vào gương mặt tái nhợt còn trắng hơn cả tờ giấy.
Vừa không thấy một lúc, liền thành ra bộ dạng chật vật như thế này, trong lòng Thiết Thủ không khỏi cả kinh.
Lật vai y lại, Thiết Thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-va-thiet-co-mong-ly-phu-sinh/3259399/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.