“Ngươi nói xem, nhân sinh nếu chỉ như lần gặp ban đầu, có phải sẽ tốt hơn không?”
“Hắn, cứ làm Thích đại đô đốc của hắn, ta, tiếp tục im lặng nằm vùng, sau đó từ chức, ra nước ngoài, cả đời cũng không trở lại …”
“Hắn là sai lầm của ta, nhưng bản thân ta, dù có làm thế nào cũng không trốn được sai lầm ấy”.
“Mạng của ta, nhất định là của hắn….”
“Cái gì tình phu thê…”
“Ta… mới không muốn cùng hắn … giống như tình phu thê, sinh tử tương hứa…”
“Ta muốn hắn … hảo hảo sống sót”.
Thích Thiếu Thương đứng trước cửa sổ, im lặng, giống như một pho tượng thủy tinh mong manh.
Trên ngón tay, điếu thuốc đã cháy gần hết.
Khi ánh lửa lập lòe sắp chạm tới ngón tay Thích Thiếu Thương, Chu Thiên Tứ kịp thời xuất hiện, thân thủ tước đi điếu thuốc Thích Thiếu Thương đang kẹp trên tay.
“Ngươi nghĩ tới ai thế? Hồn đều rớt ra rồi!” Chu Thiên Tứ thở dài, “Không sao chứ?”
“Không có gì”, Thích Thiếu Thương cười cười, “Hôm nay đã tới gặp Lệ Nam Tinh chưa?”
“Ân, Nam Tinh hồi phục rất nhanh, hẳn là không có trở ngại gì đâu”. Chu Thiên Tứ cười đến vô cùng vui vẻ, “Lần này xem như hữu kinh vô hiểm đi!”
“Ờ … Vậy Lệ Nam Tinh khi nào thì xuất viện a?”
“Ngày mốt đi”, Chu Thiên Tứ nghĩ nghĩ rồi nói.
Thích Thiếu Thương lẳng lặng nhìn hắn.
Chu Thiên Tứ đang cười. Hắn vẫn cười đến vui vẻ như vậy.
Cực kỳ giống mình khi nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-tinh-phu-the/3114401/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.