*Nguyên văn “Tịch mịch sa châu lãnh” trong tác phẩm Khuyết Nguyệt Quải Sơ Đồng của Tô Đông Pha.
Thích Thiếu Thương cõng Cố Tích Triều đi một đoạn đường thật dài, thật dài mới phát giác, thì ra người trên lưng anh nhẹ đến mức tựa hồ không có trọng lượng. Đều nói người say sẽ càng nặng hơn, nhưng anh lại thấy cậu nhẹ bỗng, nhẹ đến mức khiến người ta sợ hãi, rằng chỉ một giây phút tiếp theo thôi, cậu sẽ theo những cơn gió đêm mơn man khe khẽ thổi mà tan biến đi mất. Thích Thiếu Thương quay đầu lại, nhìn thấy Cố Tích Triều cả trong mộng vẫn không ngừng nhíu mi, lòng chợt như bị ai đó hung hăng nhéo mạnh, đau đớn đến không thở nổi. Có lẽ cậu rất khó chịu!
Gia cảnh Cố Tích Triều không tốt, Thích Thiếu Thương luôn có cảm giác như vậy, vì anh vẫn biết cậu đi làm thêm kiếm tiền đi học, ví dụ như vẽ tranh cho người ta chẳng hạn. Nhưng tình huống ngày hôm nay, Thích Thiếu Thương có nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến. Thì ra đối với một số người, dù chỉ đơn thuần là sinh tồn, lại khó khăn, gian nan đến vậy!
“A…”
Bừng tỉnh bởi vị trà thực nóng, thực khó ngửi, Cố Tích Triều mở mắt, lập tức thấy Thích Thiếu Thương đang khẽ mở hàm dưới của cậu, chuẩn bị đút muỗng trà thứ hai.
Trời ơi! Muỗng thứ nhất đã chịu không nổi, lại còn thêm nữa sao? Cố Tích Triều nhanh chóng đẩy Thích Thiếu Thương ra, vội vàng vọt vào toilet, một miệng đầy thứ trà nóng kinh khủng ấy cuối cùng đã có thể phun ra.
Thích Thiếu Thương theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-tin-rang-co-duyen/118509/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.