Rạng sáng ngày thứ hai, ta dựa vào cặp chân của mình vất vả lặn lội cuối cùng cũng đã tới thành trấn gần nhất. Trước khi vào thành, ta đã dùng thanh sam đổi lấy y phục bằng vải thô của một nhà nông, tuy rằng mặc vào hình dáng chỉ có thể dùng một từ “nát bét” để diễn tả, nhưng vì Triều Triều, đương nhiên cũng vì an toàn của bản thân ta, mà cố gắng chịu đựng. Sau đó lại dùng một sợi vải mảnh buộc hết tóc quăn ra sao đầu, như vậy sẽ không thấy rõ mấy lọn tóc quăn này. Nhưng mà, rất là khó coi a.
*khóc* ~~ May mà Triều Triều không nhìn thấy ~~ Chờ ta kiếm được tiền, sẽ mua đồ cải trang thật đẹp. Bây giờ cứ như vậy trước đi!
Sau đó ta bắt đầu chuẩn bị kiếm đồ nghề để kiếm sống: bước đầu tiên, chuẩn bị một mảnh vải trắng; bước thứ hai, treo mảnh vải trắng trêm Mạc Tà kiếm *toát mồ hôi* ta dám lấy tuyệt thế danh kiếm làm những chuyện thế này, khi Bạch lão biết chuyện, có lấy tiểu phủ của Triều Triều ném ta không nhỉ… Không còn cách nào khác, muốn kiếm tiền phải tiết kiệm thôi; bước thứ ba, ta dùng mực đen viết trên vải trắng năm chữ to tướng —— Mười Quẻ Sai Hết Chín! Xong ~! Hắc hắc ~~~~ cách ta kiếm bạc chính là làm thầy tướng số trong truyền thuyết.
Nói đến kiếm tiền, ta đây có rất nhiều cách, nhưng ở thế kỷ 21 thì chưa từng kiếm được MONEY a ~ bởi vì ta đây chưa tới tuổi được pháp luật cho đi làm. Không nói tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-ta-la-me-ruot-ta-so-ai/2614493/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.