Thiết Thủ theo Cố Tích Triều vào trong, hô hấp chợt trở nên hỗn loạn, hai tay theo thời gian nắm chặt lại thả lỏng, mắt đã ngấn lệ. Cho đến giờ phút này, hắn đều cố gắng không nghĩ rằng y có thể làm chuyện này. Cho dù Cố Tích Triều có nói gì đi nữa, hắn vẫn ôm hy vọng. Nhưng khi nhìn thấy bóng người trước mặt, hy vọng đó hoàn toàn tan biến.
Thích Thiếu Thương đang nằm ở trên giường, đắp chăn trắng toát, nhìn qua thật giống đang ngủ. Chỉ là không có chút hơi thở.
Cố Tích Triều cắn chặt răng, kéo chăn lên, quay đầu nhìn Thiết Thủ: “Thiết Nhị gia, ngươi đến xem hắn vì sao mà chết.”
Thích Thiếu Thương trên người vết thương không nhiều, nhưng trước ngực dường như bị sụp. Thiết Thủ đưa tay sờ, thấy mềm nhũn, đoán được ngay xương ngực xương sườn đều bị nát vụn.
Ngọc Toái Chưởng.
Ngọc Toái Chưởng của Cố Tích Triều.
“Ta nghe nói, Thái tướng gia (Thái Kinh) hạ lệnh,” Thiết Thủ thở mạnh vài lần, sau nhẹ nhàng kéo tấm chăn trắng lên người Thích Thiếu Thương, “Nếu giết được Thích Thiếu Thương, sẽ có được Kim Phong Tế Vũ Lâu.”
Cố Tích Triều thản nhiên nói: “Không sai.”
“Thiên Hạ Đệ Thất từng thử giết Thích Thiếu Thương đoạt lâu, cuối cùng thất bại thảm hại,” Thiết Thủ trầm giọng nói, “Văn gia hận Thích Thiếu Thương, hận Lôi gia, cũng hận Thần Hầu Phủ chúng ta.”
Cố Tích Triều không nói lời nào, trong mắt lại lóe lên một ánh sáng kì lạ.
Thiết Thủ nói tiếp: “Ta năm đó bị thương, được Mông lão gia tử bọn hắn giúp đỡ. Ta còn nhớ rõ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-phong-vu-duc-lai/117263/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.