Edit + Beta: Dạ Lãnh
“Thần khốc tiểu phủ sao?” Thích Thiếu Thương trở mình, cầm tờ trình, hỏi, thanh sắc bất động.
“Theo suy đoán của phủ Hàng Châu thì là như vậy.”
Truy Mệnh xen vào, nói: “Ba năm trước, Cố Tích Triều đột nhiên biến mất, từ đó về sau mai danh ẩn tích, trong chốn giang hồ không ai gặp lại y. Lúc này y đột nhiên xuất hiện là có ý gì chứ?”
Lãnh Huyết cũng bồi vào: “Ba năm nay, hắc bạch lưỡng đạo, vô số người toàn lực dốc hết cả gia sản đi tìm hắn báo thù, nhưng tuyệt nhiên không tìm được chút manh mối. Cố Tích Triều nếu xuất hiện lại trong giang hồ, tất nhiên nguy hiểm trùng trùng. Hắn không phải là kẻ ngốc, làm sao lại chọn thời gian này mà xuất hiện chứ.”
Một lúc sau, Thích Thiếu Thương buông công văn xuống, ngẩng đầu nhìn bốn người còn lại: “Không thể nào.”
“Cái gì không thể nào?” Truy Mệnh tò mò.
“Hung thủ không thể nào là Cố Tích Triều được.”
Truy Mệnh và Lãnh Huyết nhìn nhau, Vô tình và Gia Cát thần tuyệt không lên tiếng.
Truy Mệnh nhịn không được, hỏi: “Huynh dựa vào cái gì mà khẳng định như vậy?”
Thích Thiếu Thương không trả lời ngay, nắm Nghịch thủy hàn trong tay, kiếm phong lạnh lẽo nhè nhẹ tỏa ra từ vỏ kiếm. Một lát sau, hắn mới chậm rãi nói: “Bởi vì ba năm trước đây, chính tay ta đã phế hết võ công của y.”
-o0o-
Đỗ Chi Ngôn dừng cước bộ, xoay người hướng về phía rừng cây lạnh lùng quát: “Ra đi.”
Một bóng đen từ phía sau gốc cây chậm rãi bước ra. Ánh trăng sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-nguyet-minh-thien-ly/120271/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.