Edit + Beta: Tuyết Lâm
Chap này mỹ nhân bị sàm sỡ nha =”=
Phong Nguyệt lâu, Điệp hiên.
Cố Tích Triều từ trong đống hộn độn kéo ra một cây cầm cũ kỹ, phủi đi bụi bậm phía trên rồi đem nó đặt lên bàn. Lướt vài cái để thử nghiệm âm sắc, sau đó y nhắm mắt lại, bắt đầu thong thả đánh đàn. Tiếng đàn uyển chuyển thê lương, du dương nhưng chất chứa một nỗi niềm bi thống.
Một khúc kết thúc, tiếng vỗ tay bất chợt vang lên.
Gia Luật Tà vỗ tay, không biết từ đâu lại đột ngột xuất hiện: “Hay lắm! Đàn rất hay! Thật sự là cầm khúc thế này chỉ có thể thuộc về thiên giới, nhân gian khó có cơ hội nghe được một lần.”
Cố Tích Triều mỉm cười: “Thế nhân chỉ nói Gia Luật tướng quân vô địch sa trường, tay đầy huyết tinh, lại không biết tướng quân cũng sẽ có nhã hứng đứng đây thưởng đàn.”
Gia Luật Tà đi lên phía trước, nắm lấy những ngón tay thon dài của Cố Tích Triều đang đặt trên dây cầm, tà tà cười: “Một khúc Tư Tử phú. Nếu ta đoán không sai, chủ nhân của Điệp hiên này chính là mẫu thân của ngươi. Cũng khó trách ngày đó Tiêu Loan mạo muội xâm nhập, lời nói còn mang theo mấy phần khiếm nhã khiến ngươi giận dữ dùng những ngón tay xinh đẹp này xuất ra tiểu phủ để trừng trị hắn.”
Cố Tích Triều ngẩng đầu cười lạnh, ánh mắt như băng: “Tướng quân nếu biết, vì sao còn dám đường đột cùng Tích Triều nắm tay? Chẳng lẽ… tướng quân cũng muốn như hắn nếm thử độ bén của tiểu phủ?”
Tia nguy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-giang-son-my-nhan/133452/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.