Một câu “Cũng đâu phải bắt anh làm công không” của Cố Tích Triều thế là đã đánh dấu việc sự nghiệp của Thích Thiếu Thương, từ ông chủ công ty vệ sinh đến nhân viên dọn vệ sinh, nay đã lật sang một trang mới.
Thích Thiếu Thương nằm trong vườn nhà Cố Tích Triều, bên cạnh là một chồng sách mà Cố Tích Triều vừa nhét vào lòng hắn, bụng thầm chửi đổng.
Hứ! Là tên nào phát minh ra câu ‘Người chết vì tiền chim chết vì mồi’ vậy hả!
Thật ra, cũng không thể trách Thích Thiếu Thương thấy tiền là sáng mắt, vì con đường trở thành tỷ phú của hắn vẫn còn xa lắm lắm.
Chửi xong, hắn ngồi thẳng lên, đoạt từ miệng Mary cuốn “Mary thám hiểm rừng sâu”, tùy tiện lật ra xem.
“Ế! Tiểu Thích, đừng xem nữa, ra phòng khách đi.” Trong nhà truyền ra giọng Cố Tích Triều.
Thích Thiếu Thương đứng dậy, phủi phủi bụi bặm trên người, ôm hết mớ sách vào trong nhà.
“Hả, có chuyện gì?”
Cái bảng đen trên tay Cố Tích Triều ở đâu ra vậy? Hắn quét dọn hết hai lượt mà cũng không nhìn thấy cái này.
Thích Thiếu Thương vô thức liếc một cái về phòng ngủ của Cố Tích Triều.
Cố Tích Triều đặt bảng đen lên sofa, hào hứng nhìn Thích Thiếu Thương, “Giáo trình nhập môn trả lời thư độc giả!”
“Không phải cho tôi về nhà xem mớ sách này sao?”
Tuy là nhiều năm không đụng đến chuyện viết thư, nhất thời không thể viết được như Cố Tích Triều, nhưng mà đọc hết mớ sách kia chắc cũng sẽ hiểu được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-dong-nhan-ai-nhan-hao-trach/3215498/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.