Dọc một đường Thích Thiếu Thương dùng tư thế chạy vượt rào của Lưu Tường mà cuống cuồng tháo chạy, vô cùng mất hình tượng mà chạy về đến nhà, cửa chưa kịp đóng chặt lại, liền gọi điện cho Lý Sư Sư.
Lý Sư Sư vừa uống rượu với khách xong, thong thả đi về quầy bar, nhân viên quầy bar ném điện thoại qua cho cô nàng. Cầm lấy điện thoại, làu bàu một câu “Tên tiểu tử này càng ngày càng không biết phép tắc”, rồi nhấn nút nói chuyện, “A lô…”
“Xư xư xư xư xư… “ Thích Thiếu Thương lắp ba lắp bắp.
Lý Sư Sư vô cùng thong thả đi về phòng nghỉ của mình, vừa đi vừa sửa lưng hắn, “Vị tiên sinh này, vui lòng uốn lưỡi lên rồi lập lại. Sư Sư ”
“Sư xư!”
“Phát âm thật là… nào, theo tỷ tỷ lập lại một lần, mười bốn là mười bốn, bốn mươi là bốn mươi, không được nói mười bốn thành bốn mươi, cũng không được nói bốn mươi thành mười bốn.”
(câu nói để tập phân biệt hai phụ âm trong tiếng hoa, tương tự như phân biệt s và x)
Thích Thiếu Thương tức tối dộng nắm tay lên sô fa, “Đừng giỡn nữa, không xong rồi!”
Nghe giọng Thích Thiếu Thương như lửa đốt, Lý Sư Sư khẽ nhướn một bên mày liễu, “Cái gì… đừng nói anh ăn cậu ta rồi nha?”
Thích Thiếu Thương ngẩn ra, “Là sao?”
“Thì là hai người yêu tinh đánh nhau chứ sao?”
Thích Thiếu Thương không kìm được, một ngụm máu “phụt” ra đến nội thương. “Em em nghĩ đi đâu vậy! Con gái con đứa, tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-dong-nhan-ai-nhan-hao-trach/3215480/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.