Thầm thở dài.
— Cố Tích Triều
Vô Tình rất hiếm khi có thời gian rảnh rỗi, thậm chí ngồi xuống uống một chén trà cũng khó khăn. Hồ sơ án cũ, án mới, cướp của giết người chồng chất như núi, lo lắng cho Lục Phiến Môn từ trên xuống dưới, đại đại tiểu tiểu mấy chục người, nào là lương bổng, thiếu người, tang tóc, hỉ sự, ốm đau, người nào lo, người nào buồn,…. tất thảy đều một tay Vô Tình xử lý.
Đã thế Vô Tình còn phải ứng phó với hàng loạt những thế lực trong tối ngoài sáng, đủ loại chính tà không sợ khó khăn, không ngại hiểm trở, dốc lòng muốn san bằng Lục Phiến Môn.
Ngoài ra, còn phải hỗ trợ phòng bị nơi này nơi kia, hết ngày lại đêm, trong nước, ngoài biên ải, còn hàng loạt những kẻ không sợ thất bại, chẳng lo bị trảm đầu, năm năm tháng tháng đều muốn soán ngôi hoàng đế, hoàn thành bá nghiệp.
Mỗi khi Cố công tử của Kim Phong Tế Vũ lâu tìm đến chơi cờ cũng không phải ngoại lệ, chốc chốc lại có vài ba người đến tìm Vô Tình, khiến cho hai người có những hôm ngồi trên tiểu lâu cả ngày cũng chơi không xong một ván cờ, thường thường phải lưu lại tàn cục, chờ ngày khác tái chiến.
Một ngày, khi Phương Ứng Khán đưa tới một bao các thứ này nọ, thấy Vô Tình xem cũng không xem, đã phân phó đao đồng đem một nửa tới chỗ Gia Cát Tiểu Hoa, một nửa còn lại phân cho những người khác, Cố Tích Triều có chút ngạc nhiên. Chưa xem đã đưa ra ngoài, vạn nhất bên trong Phương Ứng Khán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bien-kinh-truong-doan-su-he-liet/764589/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.