Trước kia là Truy Mệnh làm cho Thiết Thủ phiền não, hiện tại là Lý Hoại làm cho Truy Mệnh phiền não. Thấy thế nào, Truy Mệnh với Lý Hoại ở cùng nhau đều là buôn bán lời.
— Cố Tích Triều.
Truy Mệnh gần đây có điều phiền muộn trong lòng. Trên đời này bình thường những chuyện đại sự có thể làm Truy tam gia phiền lòng, chưa đến năm đầu ngón tay đã đếm hết: không thể uống rượu, không bán mứt quả.
Thế thì gần đây chuyện nhỏ khiến Truy tam gia phiền não là gì?
Tỉ mỉ mà nói, tiểu phiền não này nhất định có liên quan đến Lý Hoại.
Ba ngày trước, ban đêm, Lục Phiến Môn, lão lâu.
Lý Hoại vuốt mái tóc thật dài rối tung của người trong lòng, nhẹ nhàng hôn lên cái trán trơn bóng: Truy Mệnh…
Truy Mệnh: Ân?
Lý Hoại: Ngươi đến Lý viên đi.
Truy Mệnh kinh hãi, ngẩng đầu nhìn Lý Hoại: Vì cái gì?
Lý Hoại ôn nhu cười cười: Ta dăm ba ngày đến nơi này cứ giống như kẻ gian vậy, phòng này phòng kia, muốn nói chuyện lại phải xem trước có người nghe lén hay không. Ở cùng nhau không tốt sao?
Truy Mệnh nhức đầu, trong Lục Phiến Môn, hầu như mỗi người đều lấy bán tin tức làm nghề phụ, chính mình muốn phơi ngoại y cũng phải phơi trong phòng, lúc này nghe được Lý Hoại đề nghị “ở cùng nhau”, hắn tâm cũng động, nhưng nghĩ đến phải rời khỏi lão lâu đã sống mười mấy năm, lại thấy luyến tiếc: Ở cùng nhau đương nhiên hảo, nhưng… ngươi đến đây cũng là giống nhau đi.
Lý Hoại sửng sốt, thực sự không nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bien-kinh-truong-doan-su-he-liet/764577/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.