Thích Thiếu Thương là thổ phỉ, Phương Ứng Khán là ác bá.
–Cố Tích Triều
Kim Phong Tế Vũ lâu.
Cố Tích Triều nhìn sổ sách, viết viết tính tính, tầm mắt không hề chuyển sang bên cạnh. Nghe đến âm thanh thở dài lần thứ mười của Truy Mệnh, Cố Tích Triều rốt cuộc cũng buông bút trong tay: Ngươi nếu không nói, ta sao có thể giúp ngươi đây?
Truy Mệnh: Ta không biết nên nói như thế nào.
Cố Tích Triều thu hồi sổ sách trên bàn, kêu thị nữ ra ngoài lấy vò rượu, mở ra, đưa Truy Mệnh: Uống rồi từ từ nói, ta có thời gian, không cần vội.
Truy Mệnh tiếp nhận rượu, ngửa đầu uống vài hơi, dùng tay áo lau đi rượu chảy xuống bên môi: Triều Triều, ngươi khi nào thì yêu Thích đại ca?
Cố Tích Triều: Ngươi thế nào đột nhiên lại hỏi vấn đề này? Chuyện của ta với Thiếu Thương, [Đại Tống Biện Kinh nhật báo] không biết đăng quá mấy trăm lần, đừng nói ngươi một lần cũng chưa xem qua đi!
Truy Mệnh: _Đăng đến mấy trăm cái cố sự, ta như thế nào biết cái nào là thật a?
Cố Tích Triều: Ngươi đoán cái nào là thật?
Truy Mệnh: Ta mà có thể đoán được, đã không gọi là Thôi Lược Thương. Ta là muốn biết ngươi như thế nào phát hiện chính mình yêu Thích đại ca?
Cố Tích Triều nheo nheo mắt nhìn Truy Mệnh: Ngươi… có chút cổ quái nha. Thiết Thủ lại nói với ngươi cái gì?
Truy Mệnh: Không, chuyện này không liên quan đến nhị sư huynh. Là ta có việc không hiểu rõ.
Cố Tích Triều : Chuyện đó với chuyện ta khi nào phát hiện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-co-bien-kinh-truong-doan-su-he-liet/764575/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.