***
Lâm Vy về đến nhà, việc đầu tiên cô làm là rửa đĩa sạch sẽ, lau khô rồi bỏ vào tủ, sau đó ra ngoài phòng khách, đẩy kẹo cầu vồng tới trước mặt Tống Cẩm: “Dì Tống, hàng xóm đưa quà đáp lễ cho mình.”
Tống Cẩm đang phơi quần áo, nhìn thấy hộp kẹo Lâm Vy đưa, không lạnh không nhạt trả lời: “Con cứ giữ đi.”
“Cảm ơn dì Tống.” Lâm Vy bỏ hộp kẹo vào túi rồi giúp Tống Cẩm phơi quần áo.
Vẫn chưa đến giờ cơm tối, Lâm Vy phụ giúp công việc xong thì ngoan ngoãn quay về phòng, tiếp tục làm nốt đề thi thử môn Toán.
Đề này hơi khó, Lâm Vy mất tận bốn mươi phút để giải xong một tờ, tốn hết một tiếng đồng hồ mới buông được bút xuống.
Cô đối chiếu với đáp án, sai một câu.
Dạng bài này trước đây cô đã từng sai một lần, đây là lần thứ hai.
Lâm Vy bực mình thở một hơi, vừa xoay bút, lòng thầm nghĩ, ăn cơm xong cô phải làm hết một trăm bài kiểu này.
Vẫn như trước đây, bữa cơm tối chỉ có hai người là Tống Cẩm và Lâm Vy.
Tống Cẩm vừa gả cho Trần Nam Châu chưa được nửa năm. Trần Nam Châu làm bên ngành hàng hải, có khi một chuyến đi mất hơn nửa tháng mới về. Trần Nam Châu có một người con tên Trần Triển, lớn hơn Lâm Vy bốn tuổi, hiện tại học ở đại học tam lưu*, cũng ít khi trở về nhà. Vì vậy, bình thường ở nhà chỉ có hai người họ.
Trước giờ Lâm Vy và Tống Cẩm đều không có gì để nói, ăn cơm thì phần của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-cau-to-noi-la-xong/91956/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.