Lâm Vy nhận ra mình vừa suy nghĩ bậy bạ, sự nghiêm túc học hành liền bay biến. 
Chủ yếu là cảm thấy rất mất mặt. 
Cô cứ tưởng người ta định hôn mình, còn nghiêm túc nói câu gì mà tôi không có bạn trai. 
Có một số chuyện không dám nghĩ tới, bởi vì càng nghĩ càng xấu hổ, nghĩ đến cuối cùng, suốt cả buổi sáng Lâm Vy không dám quay đầu nhìn về phía sau lưng. 
Buổi trưa, lúc xếp hàng trong căng tin chờ chọn món, Bạch Kiến nói với Lâm Vy về người não bất thường ngồi sau lưng cô kia, gọi tắt là bạn học: "Giang Túc ngủ suốt từ lúc tự học cho đến khi chuông báo tan học buổi trưa, khi đó chuông reng mười lần anh ta cũng không động đậy..." 
"Lợi hại không?" Bạch Kiến thấy Lâm Vy im lặng, khẽ đụng đụng cánh tay cô. 
Lâm Vy hoàn hồn, hững hờ đáp: "Lợi hại." 
Thận rất lợi hại. 
Cả buổi sáng cũng không đi vệ sinh. 
*** 
Giáo viên chủ nhiệm lớp mười một nhất ban tên Khương Chương Vân, giảng dạy tám năm, lần đầu tiên cô làm giáo viên chủ nhiệm. 
Khương Chương Vân từng là giáo viên Ngữ Văn của Giang Túc, sau khi Giang Túc nghỉ học, Khương Chương Vân cũng vì mang thai mà nghỉ nửa năm. Nhà trường sợ ảnh hưởng tới tâm trạng của Khương Chương Vân nên không để cô tiếp tục dạy lớp cũ sắp tốt nghiệp của Giang Túc, thứ hai là do giáo viên chủ nhiệm cũ của Lâm Vy theo chồng sang tỉnh khác nên nhà trường đành để Khương Chương Vân nhận lớp mười một ban nhất. 
Giang Túc đi học lại, các giáo viên 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-cau-to-noi-la-xong/91953/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.