Có những việc rất khó bắt đâu, một khi đã bắt đầu thì rất khó dừng lại.
Bạch Kiến ngồi gần hai người họ, bình thường những hàng động nhỏ giữa Lâm Vi và Giang Túc, cô ấy đều nhìn thấy hết. Lúc ấy cô không hề thấy có gì bất thường, nhưng bây giờ nghĩ lại, ở trong mắt cô ấy tất cả đều thay đổi.
Lâm Vi tay cầm quyển vở kỷ luật, chỉ trừ điểm một mình Túc Ca, tiết tự học buổi tối hai người đã lén lút truyền giấy cho nhau, còn cả những việc liên quan đến Hồ Khiếu nữa..
Nữ học bá hiền lành ngoan ngoãn Vs nam trùm trường khiến người ta sợ hãi.
Cô ấy có thể!
* * *
Lâm vi khác Giang Túc, không thể giống như anh, ngủ trong giờ học một cách trắng trợn.
Chuông tự học buổi sáng vang lên, Lâm Vi ngẩng dậy, rất lâu sau mới từ trên bàn học ngẩng dậy, mơ màng cầm quyển sách ngữ văn ra bắt đầu đọc.
Lâm Vi chỉ có thể ngủ bù trong giờ nghỉ giải lao, ngủ tới lúc tiết học đầu tiên của buổi chiều sắp bắt đầu, Lâm Vi cuối cùng đã tỉnh táo trở lại.
Buổi sáng có bốn tiết, tiết nào cũng có bài tập, Lâm Vi nhặt lấy một cái bút, một bên xoay bút một bên nhìn bài tập
Phải nói rằng giáo viên vật lý thật điên rồ, vậy mà làm tập một tập đề 200 câu chọn đạp án giao cho bọn họ làm.
Lâm Vi cầm bút, sau khi khoanh ba câu C trên đề, quyết định hoàn thành bài tập vật lý khó nhất.
Lâm Vi chỉ cần nhìn một cái liền biết ngay đáp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-cau-minh-noi-la-duoc/1728515/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.