Khi chiếc bát trong tay tuột khỏi tay và vỡ tung tóe xuống sàn Tống Dực thất kinh đứng trong bếp Ngụy Thành nghe thấy tiếng động.
Ánh nắng ban mai dịu dàng chiếu vào cậu qua tấm kính lúc Ngụy Thành bước vào nhìn cậu nhóc đang đứng ngược sáng không biết cậu đã chạm vào dây thần kinh nào trong lòng khẽ nhúc nhích.
Tống Ân Nhã nhanh chóng phản ứng lại anh quỳ xuống định nhặt những mảnh vỡ trên mặt đất lên có chút luống cuống chú Thành em xin lỗi vốn dĩ anh muốn tự mình rửa bát nhưng nước rửa bát lại không tay anh quá trơn cái bát rơi xuống đất mà không nắm được và vỡ tan tành.
Mọi việc không hoàn thành tốt lại gây ra rắc rối khiến anh cảm thấy rất nản.
Tong Yin trông thực sự rất dịu dàng cho dù đó là vẻ xanh trong mắt anh vẻ dịu dàng trên khuôn mặt cô hay sự dịu dàng của tay chân cô trong mọi trường hợp cô trông không giống một người đã từng làm việc.
Wei Cheng đoán rằng điều kiện gia đình trước đây của anh ấy khá tốt 23 tuổi trông giống như một tờ giấy trắng và sự giản dị trong xương của anh ấy không thể che giấu khỏi mắt người ngoài.
Nhẹ nhàng kéo người bên kia dậy Ngụy Thành nói anh vào phòng khách nghỉ ngơi đi ở đây tôi dọn dẹp, cẩn thận đứt tay.
Tống Dực muốn níu kéo nhưng bên kia lại vỗ đầu anh Ngụy Thành nhẹ giọng nói quan sát.
Vì vậy hắn giống như một con cừu nhỏ sợ hãi ngơ ngác lắc lư trở về phòng khách Tống Ân Nhã ngồi trên sô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-bo-dang-khong-the-tu-cham-soc-ban-than-cua-em/1201334/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.