Ngụy Trình nhìn cậu nhóc đang đứng loay hoay ở ngoài cửa có chút kinh ngạc nhưng rất nhanh đã phản ứng lại anh kéo cậu vào trong phòng lông mày bất giác hơi nhíu lại sắc mặt của cậu không được tốt lắm cậu không thoải mái à
Đồng Ẩn sờ bụng mình, nhẹ giọng nói bụng có chút đói cũng không hẳn vậy tối hôm qua cậu đã ăn vài miếng dưa hấu trong bụng tất cả đều là nước nếu không phải trong dưa hấu có đường nói không chừng cậu sớm ngất xỉu vì bị tuột huyết áp rồi.
Ngụy Trình lầm tưởng là Đồng Ẩn chưa ăn sáng vì thế kéo cậu tới bàn ăn xoay người từ trong bếp lấy một cái chén ra cùng nhau ăn cơm đi.
Đồng Ẩn ngại ngùng gãi tóc tóc của cậu vẫn còn dính vài giọt nước cậu vén tóc để lộ khuôn mặt của cậu ra.
Sắc mặt của Đồng Ẩn tuy tái nhợt nhưng lại vô cùng tinh xảo đôi mắt trong veo có chút ngây ngốc tựa như một con cừu nhỏ đang mê mang nhưng thật ra cậu đã đói đến mức hoàn toàn không thể tập trung tinh thần nổi.
Đồng Ẩn nhỏ giọng nói cảm ơn chú Trình.
Ngụy Trình nhất thời bị dung mạo của Đồng Ẩn làm cho thất thần sau khi hoàn hồn lại mới ý thức được mình không được thích hợp lắm anh ho nhẹ một tiếng không cần khách sáo bên trong vẫn còn một ít cháo nếu ăn không đủ no thì cứ nói với tôi.
Đồng Ẩn đang ăn được nửa chén cháo sau khi nghe xong thì ngừng động tác cậu nhìn Ngụy Trình muốn nói rồi lại thôi.
Đương nhiên là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-bo-dang-khong-the-tu-cham-soc-ban-than-cua-em/1201332/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.