“Tối nay ra ngoài uống một chén, thế nào” đầu bên kia điện thoại vang lên âm thanh trầm thấp lười biếng, từng câu từng chữ đều phát ra một loại mê hoặc nguy hiểm.
“Tối nay có hẹn.” Lăng Vân ngắm nhìn bức ảnh trong tay, nhẹ nhàng vuốt ve từng chút một.
“Cậu đây là vợ còn chưa cưới vào nhà, đã tính vứt bỏ anh em rồi hả”
“Kỳ thiếu gia quả nhiên hiểu biết hơn người.” Lăng Vân nhẹ giọng nở nụ cười.
“Khi nào thì mang bảo bối đến cho anh em gặp mặt đây,” bên kia điện thoại âm thanh cũng mang theo ý cười, trêu nói: “Không phải ngay cả việc này cũng không nỡ chứ.”
“Không gấp, thời gian chưa tới.”
“Cậu cũng thực kiên trì, mà cũng chờ đến bảy năm rồi còn gì, không sai lệch chút nào.”
Trong ảnh cậu nhóc giữ một bản đầu cua ngay ngắn, gương mặt cương trực, ánh mắt lấp lánh tinh thần. Lăng Vân cúi đầu từ tốn hôn lên gương mặt cậu nhóc trong ảnh, nét mặt cực kì quý giá.
Lại đến gần một chút….Dương Dực…chỉ cần có thể lại gần một chút…
Bảy giờ tối, trước cửa rạp chiếu phim. Dương Dực khoác áo bành tô lông dê màu xám, trên cổ quàng một chiếc khăn len màu đỏ thẫm, thời thượng đẹp trai, hấp dẫn không ít ánh mắt người qua lại. Anh yên tĩnh đứng tại chỗ, mắt nhìn thẳng, mãi đến khi nhìn thấy Lăng Vân, trong mắt mới tràn ra biểu hiện vui mừng.
“Tối nay chiếu một bộ phim ma rất đặc sắc.” Dương Dực đi ở phía trước, vẻ mặt hừng hực hứng thú.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh/2338734/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.