Nam Âm đứng tại chỗ, hai tay có chút thất thố nắm lấy áo ngủ, ánh mắt mơ hồ, có chút không dám ngẩng đầu nhìn Giang Kinh Tá.
Ánh mắt anh cực nóng, như đang phát ra lửa trong không khí, vây quanh cô không một khe hở.
Giang Kinh Tá đặt di động lên tủ đầu giường, vỗ vỗ khoảng trống bên cạnh mình trên giường, ý tứ của động tác không cần nói cũng biết.
Di động để lên tủ phát ra thanh âm không lớn không nhỏ, lại làm cho thần kinh Nam Âm chấn động theo.
Nam Âm hít một hơi thật sâu, chậm rãi bước về phía bên giường, còn chưa đi tới nơi, chỉ thấy trước mắt hiện lên một bóng đen, cổ tay bị lôi kéo, cả người liền ngã lên chiếc giường mềm mại.
Một chuỗi động tác khiến Nam Âm lờ mờ theo, một lúc sau mới phản ứng lại, chống người dậy định nói gì đó, toàn bộ hơi thở nồng đậm thuộc về Giang Kinh Tá đè ép xuống dưới bao trùm lấy cô.
Giang Kinh Tá trước tiên hôn lên môi cô, cánh môi ấm áp một đường lan xuống xương quai xanh vẫn còn đọng hơi nước, anh nhịn không được mút mấy cái.
“Có mùi hương của anh,” vì dán chặt lên da cô, giọng nói có chút mơ hồ không rõ, nhưng Nam Âm vẫn nghe được rõ ràng.
Sắc mặt của cô vì lời này của anh mà đỏ ửng, quanh co nói, “Mới không phải, là vì tắm......”
“Mặc kệ mùi gì,” anh cười nhẹ ra tiếng, “Chính là rất thơm.”
“........ Anh thật phiền nha.” Nam Âm bị sức nặng của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-mot-chut/3590955/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.