Tiếng nói chuyện, tiếng bước chân dường như gần trong gang tấc, mỗi một từ mỗi một âm tiết phát ra rõ ràng, lại như khoảng cách cách rất xa, mơ mơ hồ hồ, cho nên bên tai lặp lại quanh quẩn, đều là một câu ngắn ngủn đó của Giang Kinh Tá.
Nam Âm đỏ mặt cúi đầu, một mùi thơm thanh nhã thơm ngát xông vào mũi, còn có thanh âm của anh.
“Hoa bách hợp mà em thích.”
Anh còn nhớ, Nam Âm nói qua hoa cô thích nhất là hoa bách hợp, cũng vì vậy khi vừa xuống máy bay, anh vội vàng đến cửa hàng hoa để mua.
Nam Âm sửng sốt, đưa tay ra nhận lấy, bất ngờ bị anh ôm vào lồ.ng ngực, còn có chiếc cằm đặt trên gáy cô, cùng với hô hấp lưu luyến bịn rịn, mang theo hơi thở nóng bỏng.
Giang Kinh Tá thỏa mãn cúi đầu dùng chóp mũi cọ lên cổ Nam Âm, thỉnh thoảng lại ngửi mùi hương của cô, ở chỗ Nam Âm không nhìn tới, sắc mặt từ từ ửng hồng lên một cách không bình thường, giọng nói say mê, mang theo sự thỏa mãn rõ ràng, “So với hoa em thơm hơn nhiều.”
“Giang Kinh Tá!” vừa nghe thấy vậy, mặt Nam Âm lập tức đỏ lên, giãy dụa rời khỏi lồ.ng ngực Giang Kinh Tá, trừng mắt với anh.
“Em phát hiện gần đây anh trở nên hư hỏng rồi.” Nam Âm lên án, ánh mắt hoài nghi nhìn Giang Kinh Tá, “Anh không phải lén lút xem những thứ gì đó không nên xem sau lưng em đấy chứ?”
Rõ ràng lúc tiếp nhận phỏng vấn, ngay cả một lời yêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-mot-chut/3590944/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.