Bóng đêm bao phủ, ngay cả gió đêm cũng mang theo một tia dịu dàng, Giang Kinh Tá cúi đầu nhìn hai cái bóng chiếu lên mặt đất, ánh mắt có chút mơ hồ, sau đó rơi xuống trên người Nam Âm.
Anh đưa tay lên sờ đầu Nam Âm, giống như đem cả người Nam Âm dung nạp vào trong lòng, cô nhỏ nhắn như vậy, im lặng nhu thuận đứng bên cạnh anh.
Nam Âm nâng mắt ngơ ngác nhìn hai mắt anh, sau đó mí mắt rũ xuống liền nhìn thấy bóng in trên mặt đất.
Thân mật đến nỗi có chút không thể tưởng tượng nổi, giữa hai cái bóng kia dường như không có bất kỳ một khoảng trống nào.
Gió nổi lên bên tai, cảm giác man mát, cả người Nam Âm không hiểu sao lại như bị hơi nóng vây quanh, giống như có một dòng nước ấm, nhanh chóng quét qua toàn thân, kích thí.ch phản ứng mãnh liệt.
Cô ngơ ngác duy trì trạng thái nhìn thẳng với Giang Kinh Tá, ánh mắt của anh, sóng mắt ôn nhu, dịu dàng, Nam Âm chỉ cảm thấy đầu óc ong ong, miệng giương giương, nói không nên lời.
Giang Kinh Tá hơi cúi đầu, nhìn thấy lông mi dài của Nam Âm run rẩy, hô hấp cứng lại, thất thần không thể khống chế, nghiêng người ghé sát vào Nam Âm.
Trên đỉnh đầu bỗng chiếu xuống bóng râm, mang theo hơi thở nam tính cùng cảm giác áp bách, cơ thể Nam Âm run lên rõ ràng, lưng thẳng tắp không động đậy.
Khoảng cách càng ngày càng gần.
Giang Kinh Tá nhìn chằm chằm con mắt đen nhánh của Nam Âm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-mot-chut/3590937/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.