Cũng thật trùng hợp, Giang Kinh Tá nói xong, sau khi Phòng Tử Ngộ rời đi, anh cũng rời đi theo.
Lịch trình của Phòng Tử Ngộ khá bận rộn, trước khi quay chương trình vốn đã đàm phán chỉ quay nửa ngày. Còn trước đó Giang Kinh Tá còn chất đống công việc, bộ phim anh đang quay sau khi quay phân cảnh của nữ chính xong, bên kia gọi điện thoại cho anh suốt đêm bảo anh qua bổ sung một vài cảnh quay.
Giang Kinh Tá không còn cách nào, sau khi nhận điện thoại, liền xin lỗi và giải thích rõ với mấy MC, sáng sớm hôm sau liền vội vàng rời đi.
Đạo diễn phim đã sớm điện anh nhanh chóng qua bổ sung cảnh quay, chỉ là hắn e ngại Phòng Tử Ngộ ở đây, nên vẫn luôn từ chối, hiện tại Phòng Tử Ngộ đi rồi, Giang Kinh Tá cũng muốn hoàn thành công việc sớm một chút để trở về bên cạnh Nam Âm, nên lập tức quyết định rời đi.
Ngồi trên máy bay, Giang Kinh Tá không khỏi nhớ đến bộ dạng ngơ ngác của Nam Âm lúc nghe nói anh phải rời đi vài ngày.
Vì lời khen ngợi của anh mà khuôn mặt ửng đỏ của cô còn chưa biến mất, đôi mắt còn long lanh hơi nước, môi đỏ mọng, dáng vẻ ngốc ngốc làm cho anh thấy được một chút mất mát từ trong cảm xúc của cô.
Nhận thức như vậy, khiến anh vì nghĩ đến phải rời khỏi Nam Âm mấy ngày mà thấy sa sút đi không ít.
Theo bản năng, anh kéo Nam Âm ra sau máy quay, nói với cô, “Nam Âm, cần anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-mot-chut/3590935/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.