Editor: Huyenmy3010
Beta: Nguyệt Nguyệt
Em giao toàn bộ linh hồn mình cho anh,
Tính nó khá cổ quái, khó chịu, lúc sáng lúc tối, cả ngàn tám trăm thói hư tật xấu.
Nó thật đáng ghét, duy chỉ một điểm tốt, là yêu anh.
—— Vương Tiểu Ba
1
Buổi tối ngày hôm đó từ bệnh viện đi ra, hai chúng tôi sóng vai đi trên đường.
Tôi gọi anh: “Lão Trần.”
Anh không nói một lời nào.
“Lão Trần!”
“……” Anh vẫn không nói một lời nào cả.
Tôi dừng bước, giữ chặt tay anh: “Anh, tại sao anh lại không trả lời em?”
Anh nghiêm trang đáp: “Bởi vì anh không gọi là lão Trần.”
“Vậy gọi là gì?”
“Gọi là lão công.”
“……”
“Gọi đi.”
“……”
“Mau lên.”
“Lão…… Bất tử.”
2
Tôi đề xuất ý kiến với lão Trần, muốn anh sau này đừng có mãi im lặng như thế, muốn anh phải cùng tôi nói chuyện phiếm nhiều một chút, có như vậy mới có thể xúc tiến phát triển tình cảm được.
Anh hỏi tôi: “Làm sao có nhiều chuyện phiếm mỗi ngày như thế được? Em dạy anh nên nói những chuyện gì đi.”
Tôi nói: “Chẳng hạn như hôm nay có chuyện gì vui này, chẳng hạn như trên Weibo có câu chuyện gì đó thú vị muốn kể cho em nghe này, chẳng hạn như ——”
Anh nhíu mày cắt đứt lời tôi: “Vậy thì anh liền trực tiếp tag em vào không được sao?”
Tôi: “……”
3
Chúng tôi chơi game online 《 Chiến tranh bộ lạc 》, tôi tâm huyết dâng trào lập ra một bộ lạc, trong đó tôi là thủ lĩnh, lão Trần là thành viên.
Lúc đầu trong bộ lạc chỉ có hai thành viên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thich-anh-la-dieu-duy-nhat-em-biet-lam/996192/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.