Cả hai người Tuệ Như và Nhất Trung cùng bước vào một căn phòng trên tầng lầu của ngôi nhà cũ kĩ đó. Từng bước từng bước một, tiếng bước chân chạm trên mặt sàn mục nứt kêu "cọt kẹt". Khi vừa bước vào thì bất thình lình cánh cửa đóng sầm lại, cả hai giật mình... cùng lúc đó chiếc radio đặt trên chiếc tủ nhỏ tự nhiên bật lên. Nó kêu rè rè một lúc rồi một giọng nói lạnh lẽo phát từ trong chiếc radio..." đêm.. nay tr..ời lạnh lắm... ngoài cửa có ai hay?"
Giọng nói như rù rì ngay sát bên tai của Tuệ Như, cô rùng mình rồi thụt mình vào lòng Nhất Trung
"cộc cộc"
Lại có thêm tiếng động phát ra từ trong chiếc tủ quần áo ở góc khuất của căn phòng
Lạc Gia nắm chặt tay Tuệ Như và tiến lại gần hơn để nghe cho rõ
"Cộc cộc"
Tiếng động lại đột ngột phát lên
Tuệ Như ghì tay lại: hay là mình xuống dưới đi Nhất Trung? Em sợ quá
Do dự một lúc rồi Nhất Trung cũng gật đầu, cả hai vừa quay người đi thì từ trong tủ hé ra một đôi tay dài và ướt với tới nắm lấy chân Tuệ Như rồi kéo về phía chiếc tủ... vừa kịp nhận ra Tuệ Như la thất thanh, đôi tay cô cố ghì chặt lấy nền nhà, cô bị kéo lê lết từ từ vào trong góc tối đó, lúc ấy Nhất Trung cũng nhanh chóng nắm lấy tay Tuệ Như và giữ lại...
"Hic hic, Nhất Trung... cứu em"
"Đừng buông tay, tôi đang cố đây"
Ở dưới lầu lúc này lão Thiên tuyệt nhiên không hề hay biết gì cả và vẫn đang tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-vuong-cuoi-cung/59715/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.