Sáng hôm sau Nhất Trung lại hẹn Thiên Nghĩa ở quán “Lặng Thầm” để tiếp tục bàn về vụ án của tên cương thi lạ mặt đó. Nhất Trung ngồi trên ghế vẻ mặt nghiêm trọng nói:
-Tình hình hiện tại khá là phức tạp, tôi nghĩ rằng vụ án này sẽ rất khó để giải quyết.
-Anh cũng nghĩ như vậy sao! Đêm qua lại có thêm một vụ án mạng, nạn nhân lại là một cô gái trẻ.
Nhất Trung bất ngờ:
-Cái gì? Đêm hôm qua tôi vừa cứu Tuệ Như thoát khỏi đám đệ tử của hắn cơ mà!
Câu nói đó của Nhất Trung cũng khiến cho Thiên Nghĩa ngạc nhiên theo:
-Anh nói sao? Đêm qua hai người đã gặp hắn ta à, vào lúc nào vậy?
-haizz… trời vừa sụp tối thì hắn đã lén lút vào nhà của cô ấy hòng ra tay rồi, nhưng may mắn là tôi hay tin nên đến kịp.
-À thi ra là vậy!
-Ủa vậy còn vụ án gì đó mà anh vừa nói là sao nữa?
Thiên Nghĩa tròn mắt và đáp:
-Đêm qua cũng có một vụ án mạng ngay tại đường Nguyễn Văn Linh nhưng nạn nhân là một cô gái khác và vụ án xảy ra sau khi anh và Tuệ Như thoát ra từ tay hắn khoảng 4 tiếng sau đó.
-Kì lạ thật! Tại sao tên cương thi đó lại chỉ nhắm đến những cô gái thôi vậy nhỉ?
Thiên Nghĩa giật mình:
-À Nhất Trung à! Trong chủng loài cương thi của anh có loại tu luyện nào riêng biệt như thế không?
-haizz… Cái đó thì không đâu, cương thi chúng tôi không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-vuong-cuoi-cung/2228530/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.