Sau khi cánh tay thò từ quan tài ra đẩy thần kinh mọi người lên mức căng thẳng tối đa thì tiếp sau đó liền khiến chúng nhân cứng người, sự hiện diện của Thiên Hạ Đệ Nhất bảo chủ cho bọn họ sức mạnh nhất định, chỉ chốc lát sau lưng Hình Bắc Minh đã có một đoàn người tụ tập, lão nhân có danh tiếng khi nãy lo sợ hỏi Hình đại bảo chủ: “Hình bảo chủ, đó… Cái đó…”
Hình Bắc Minh oai hùng nói: “Bản bảo chủ không tin trên đời này có ma quỷ, đó chỉ là thứ những kẻ nhát gan tưởng tượng ra.” [ ê, nhột nha =.=]
Đàn “kẻ nhát gan” tuy giận thầm, nhưng vẫn trốn sau lưng hắn không động đậy: “Vẫn, vẫn phải nhờ Hình bảo chủ xem thử một chút, chẳng may là…”
“Phóng thí!” Ai đó giận dữ quát, mọi người nhìn sang, Nghiêm lão tam nổi giận rồi: “Thi cốt cha ta còn chưa lạnh mà các ngươi lại ở đây, ở đây nói những thứ…” Có lẽ là thư sinh nên không biết cách mắng người, nghẹn đến mức mặt đỏ bừng.
Nói thế nào cũng tính là đang nhận lời giúp người khác, cuối cùng Hình Bắc Minh cũng đã nhớ lại mục đích khi đến đây, “Thất đại phu.”
Ảnh Thất ngẩn người, nhưng thấy ánh mắt của chủ tử hướng về hắn, lập tức hiểu ý, chỉ thầm 囧 một cái với mấy chữ “Thất đại phu”, hắn đi đến phía trước nói với mọi người: “Các vị nghe ta nói một lời, sau khi chết, máu sẽ ngừng lưu thông, ngẫu nhiên sẽ gây co rút tạo ra những động tác như duỗi tay duỗi chân, đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-ve-sinh-banh-bao/2787750/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.