Sự hấp dẫn này không phải là kiểu cố tình uốn éo của chim công đực muốn hấp dẫn chim cái, mà đó là một loại hấp dẫn từ bên trong xương cốt tỏa ra bên ngoài.
Rất tự nhiên.
Tôi nhìn Chu Sa ở trước mặt, trong lòng thầm chửi thề.
Sao lại có phụ nữ đẹp như vậy.
Đẹp đến nỗi làm người ta phải đố kỵ.
“Là ảo giác, chúng ta đã bị lừa. Ha ha.” Chu Sa cười nói.
Bị lừa mà còn vui vẻ như vậy sao?
“Có thể phá giải không?” Tôi hỏi.
Dù sao Chu Sa đã là quỷ hơn 80 năm, dù tính thuật pháp hay tu vi đều lợi hại hơn tôi nhiều.
Ngay cả sự tinh tường cũng vậy, nếu không phải Chu Sa phát hiện ra điều dị thường thì cõ le tôi sẽ còn đứng ở cái gọi là “tầng 13” chờ Cố Chước đến tết Công Gô.
“Chuyện này…” Chu Sa đột nhiên tỏ vẻ phân vân.
Hai tay đang khoanh ở trước ngực, ngon tay xanh nhạt đang nhẹ nhàng gõ, hiển nhiên đang suy nghĩ.
“Sao thế?” Tôi nhướng mày. Tự nhiên tôi cảm giác có chuyện xấu.
Có phải Chu Sa đang suy nghĩ xem có nên hóa giải ảo cảnh này không?
Hai chúng tôi là một đội kìa!
“Sợ là không phá giải được. Đối phương là Độc giác ngũ thông, đã từng là bá chủ một vùng, nếu tôi phá ảo cảnh của bọn họ chẳng phải tự đưa mình vào nguy hiểm, sẽ bị truy đuổi sao?” Chu Sa chậm rãi nói.
Cô ấy cười như không cười, cảm giác giống hệt bộ dáng lúc mới gặp cô ấy vào đêm qua.
Sự nguy hiểm toát ra từ vẻ kiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514784/chuong-44.html