Sáng sớm đã liếc mắt đưa tình ngay trước mặt người khác, hai người ngủ luôn một phòng cho xong có phải không!
“Hôm nay tôi có việc rồi.” Không muốn nhìn hai bọn họ tình chàng ý thiếp, tôi lạnh lùng nói.
“Có việc gì?” Cố Chước hỏi.
“Đi thuê một căn nhà cho các người, từ đêm nay ba người dọn ra khỏi nhà tôi.” Tôi nói.
Nói xong tôi ăn miếng cuối cùng, cũng không chất bá mà đứng dậy đi vào phòng ngủ để thay quần áo.
Thật không thể chịu nổi, vẫn thấy ở một mình thoải mái hơn, có kẻ ưỡn ẹo trước mặt mình thật sự chướng mắt.
Cố Chước đi theo tôi, cũng theo vào hẳn phòng ngủ.
“Quả thật nên thuê nhà khác, nơi này quá nhỏ.” Cố Chước nói.
“Đi ra ngoài!” Tôi nói.
“Cô không vui à?” Cố Chước hỏi lại.
Trong ánh mắt anh ta đầy vẻ chế giễu: “Không phải cô đang ghen chứ? Vì Chu Sa?”
“Nghĩ nhiều rồi.”
“Vậy vì sao cô không vui?” Cố Chước nói, không chỉ không đi ra ngoài mà còn ngồi xuống trước mặt tôi, tỏ vẻ như đang muốn cùng tôi tâm sự.
Đây là có bà hai nên đến an ủi bà cả sao?
Tôi lạnh lùng nhìn anh ta.
Phì phì phì!
Lại suy nghĩ linh tinh gì mà bà hai bà cả.
Kịp thời sửa những suy nghĩ không tốt, tôi hỏi Cố Chước rốt cuộc muốn nói gì? Có chuyện gì thì cứ nói, không có chuyện gì thì tôi phải đi ra ngoài xem nhà.
“Trong thẻ này có một vạn tệ, cô cầm lấy đi thuê nhà đi. Đừng thuê nhà nhỏ quá, ít nhất phải có bốn phòng, mỗi người một phòng.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514782/chuong-41-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.