Nếu không phải vừa mới chứng kiến tận mắt bản lĩnh điều khiển thi thể của anh ta thì có lẽ tôi đã nảy sinh ý xấu. Nhưng lúc này ngay cả Bạch tiên cùng Chu Sa cũng bị Cố Chước khuất phục, tôi không có tự tin mình có thể thắng được Cố Chước.
Thậm chí tôi còn cảm thấy, trước đây đối xử với Cố Chước như vậy liệu có phải là chưa được tốt hay không. Bởi với bản lĩnh hiện giờ của tôi, nếu chọc tức Cố Chước thì có lẽ tôi sẽ thành như Chu Sa. Không đúng, có lẽ còn không bằng Chu Sa, dù sao người ta đã tu luyện hơn 80 năm, còn tôi thì sao?
Mới hai năm.
Vận mệnh đã an bài như vậy, tôi chỉ còn biết thành thật đem lấy hai viên hồn ngọc màu vàng đưa cho Cố Chước.
Cố Chước cười đầy hài lòng, thậm chí còn lấy tay xoa đầu tôi: “Ngoan, chúng ta đi xe về thôi.”
“Còn hai bọn họ thì sao?” Tôi hỏi Cố Chước.
“Đóng gói mang đi.” Cố Chước nói.
Mặt Chu Sa và Bạch tiên xám như tro tàn. Hiển nhiên bọn họ không muốn đi cùng với chúng tôi nhưng hiện tại không đến phiên bọn họ muốn hay không.
Hai người bọn họ cũng biết điều, chủ động xóa bỏ quảng trường cùng những căn nhà nhỏ, lúc này chúng tôi lại đứng ở trước căn biệt thự Bán Sơn Lãm Nguyệt.
Bên trong biệt thự vẫn sáng trưng đèn, ngoài cửa treo câu đối phúng điếu, còn có tiếng nhạc hiếu vọng ra. Tuy thi thể đã đem đi hỏa táng nhưng ban đêm vẫn còn mở nhạc đám ma để phòng trường hợp linh hồn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514780/chuong-40-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.