Chỉ cần là đàn ông thì vào lúc này đều sẽ không cưỡng lại được.
Bọn họ hào hứng gầm lên, lao về phía nữ quỷ ở trước mặt. Những người đàn ông chỉ đứng ngoài nhìn cũng lộ rõ vẻ thèm khát trên mặt, tay xoa xoa đầy ham muốn.
Tôi còn cảm thấy toàn thân nóng bừng, mặt mũi đỏ lên, duy chỉ có Cố Chước như không phải đàn ông. Anh ấy vẫn lạnh lùng đến đáng sợ, vẫn đưa mắt nhìn mọi chuyện diễn ra như một người ngoài đứng xem dù cô gái đứng trước mặt anh ấy chính là người kiều diễm động lòng người nhất.
“Nghe nha hoàn nói thì trước kia cô cũng xem như là anh hùng, vì sao lại ra tay với bọn họ?” Cố Chước hỏi.
“Ha ha, anh hùng? Nha hoàn nói về tôi như vậy sao?” Chu Sa cười duyên, không còn sự uy hiếp của lá bùa, cô ấy đã thả lỏng rất nhiều so với ban nãy, vẻ kiều diễm mê hoặc đã khôi phục.
“Phải, cô ấy nói cô là anh hùng kháng Nhật.”
“A…”
Chu Sa lại cười, nhìn Cố Chước mà không tỏ ý kiến, cánh tay thon thả đưa tới cằm Cố Chước. Đây là chiêu lần nào cô dùng cũng thành công. Phàm những ai bị cô ấy đặt tay vào cằm đều sẽ trở thành tù nhân dưới váy của cô ấy.
Cố Chước cũng không ngoại lệ.
Anh ấy không né tránh, để mặc ngón tay của Chu San chạm vào cằm mình, ánh mắt vẫn rất kiên định: “Tại sao lại giết bọn họ? Dao trên đỉnh đầu của họ là do các cô đánh dấu phải không?”
“Tại sao lại…” Đến giờ phút này Chu Sa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514776/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.