Ông ta…
Tôi nhìn người đàn ông mặc đồ tây một cách nghiêm túc, rồi kết luân: “Ông ta cũng có hõm mũi sâu, nhân trung kéo dài, huyệt Thái Dương nhô ra?”
Lời này của tôi là để trêu Cố Chước, chứ kỳ thật tôi không thấy điều khác lạ gì.
Không ngờ Cố Chước lại gật đầu: “Phải, cô có cảm thấy trông ông ta hơi xấu không?”
…
Hơi xấu?
Đột nhiên tôi thấy khó chịu trong lòng, ngay cả khả năng trêu chọc người tôi cũng không bằng Cố Chước sao?
Phần nào anh ta cũng hơn tôi một chút. Phải, chỉ có một chút. Nhưng lúc nào tôi cũng bị anh ta dồn ép khắp nơi. Ngay cả cãi nhau tôi cũng cãi không lại.
Thấy sắc mặt tôi bắt đầu lúc sáng lúc tối, Cố Chước giải thích: “Tôi không nói đùa, cô nhìn kỹ ông ta đi, thật sự xấu mà.”
Phải.
Ông ta xấu.
Chỗ nào của ông ta cũng xấu.
Người ta đã có tuổi, sao còn có thể đẹp được, đâu có còn trẻ như anh ta. Đồ không biết xấu hổ!
Đàn ông xấu hay đẹp không phải nên do phụ nữ chúng tôi đánh giá hay sao? Đâu đến lượt anh ta là một gã trẻ măng lại đi chê người già xấu? Hơn nữa anh ta cứ thần thần bí bí bảo tôi quan sát người đàn ông này chỉ để tôi nói ông ta xấu?
Thừa giấy vẽ voi à?
“Cô đang chửi tôi đúng không?” Bỗng nhiên Cố Chước quay đầu nhìn tôi, hỏi.
Bị bắt tại trận, tôi hơi xấu hổ, lùi lại về phía sau hai bước. Nhưng tôi vẫn mạnh miệng nói: “Mắng anh làm gì? Tôi đâu có rửng mỡ?”
“Vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514772/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.