Thi… ngọc?
Thảo nào từ lúc tỉnh lại tôi thấy cơ thể nhẹ nhàng hơn, hơn nữa cảm giác đói khát cũng lại mãnh liệt hơn so với trước đây. Hẳn là do tác dụng của thi ngọc.
Trước kia tuy có dùng hồn ngọc nhưng tôi vẫn không khống chế thân thể mới này được thuần thục như người bình thường. Ví như cảm giác đau đớn hay đói khát ít hơn bình thường rất nhiều, người khác cần một ngày ăn ba bữa cơm nhưng tôi có khi cơ thể không chịu được nữa vẫn chưa thấy đói. Cũng vì điều này mà thân thể tôi vẫn luôn gầy, thậm chí còn có vẻ yếu ớt, đặc biệt là khó khống chế biểu cảm trên mặt, cười lâu sẽ rất mệt. Tóm lại thì trước giờ thân thể tôi cứ như có thuốc mê, không được thật sự thoải mái.
Nhưng lần này tỉnh lại, tôi cảm nhận được ngay cơn đói, điều này chứng tỏ thân thể cùng hồn phách tôi đã dung hoà hơn một chút. Đối với thi nhân, hồn phách cùng thân thể càng dung hoà thì hành động càng chuẩn xác, cảm giác càng nhanh nhạy. Khi mức độ dung hợp đạt cao nhất thì thân thể này sẽ không khác mấy với thân thể ban đầu.
Đây là tin cực kỳ tốt.
Tâm tình tôi bỗng chốc đã nhẹ nhàng đi vài phần.
Có điều Cố Chước ở trước mặt này… rõ ràng muốn tôi báo ân. Quả nhiên, đời không có ai là cho không ai cái gì.
“Anh định lừa tôi à? Anh từng này tuổi mà đã cất thi ngọc vào hầm hơn một trăm năm. Ha ha.” Tôi cười to, nói.
Tóm lại cảm thấy có điềm xấu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514766/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.