Toàn thân mồ hôi đầm đìa, tôi suy sụp ngồi xuống đất. Cảm giác bất lực đang chiếm lấy tôi.
Tôi không hiểu vì sao Cố Chước lại cố chấp như vậy, một hai phải cùng gã đầu trọc kia ngươi chết ta sống, cứ bình yên bắt quỷ lấy hồn ngọc không tốt hay sao?
Sự cố chấp ngu xuẩn.
Khi tôi đang tức giận mắng Cố Chước, cách đó không xa đột nhiên truyền đến âm thanh quen thuộc: “Từ tiểu thư? Sao cô lại ở đây?”
Là đàn ông!
Là kẻ đáng chịu ngàn nhát đâm!
Tôi ngẩng đầu lên, hai mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trước mắt, cười: “Vương Đại Lâm, anh tới thật trùng hợp quá.”
Người gây ra chuyện của La Thanh La đúng lúc này lại xui xẻo xuất hiện trước mặt tôi.
Đúng là ý trời.
Ông trời vẫn là có mắt. Nếu ngươi phạm sai lầm, đã làm chuyện xấu, ông trời đều sẽ ghi lại vào sổ sách, đến một ngày nào đó ông trời sẽ tặng ngươi một món quà bất ngờ.
Giống như Vương Đại Lâm hiện tại.
Tôi không có ý định sẽ làm quen kết bạn với Vương Đại Lâm, đưa tay kéo lấy cổ hắn ta, kéo hắn ta đi về phía ngôi nhà.
Dương thọ của hắn đã gần cạn, thân thể gầy gò ốm yếu bị nên bị tôi kéo đi một cách nhẹ nhàng.
Có lẽ thái độ của tôi khiến hắn cảm thấy sợ hãi, vừa giãy giụa vừa kinh hoảng nói: “Cô định làm gì? Sao cô lại xuất hiện ở nhà vợ tôi? Cô muốn làm gì?”
Nhà vợ hắn?
Ha ha, thật thú vị, có lẽ hắn đã biết La Thanh La đang ở chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thi-tien-sinh-than-yeu/514763/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.